Jack the Ripper là ai?
Jack the Ripper là một kẻ giết người hàng loạt không rõ danh tính, hoạt động ở những khu vực có đa phần người nghèo sinh sống, xung quanh khu Whitechapel, Luân Đôn vào năm 1888. Trong cả các hồ sơ vụ án cũng như tường thuật báo chí đương thời, tên sát nhân này còn được gọi với những cái tên như Jack Đồ tể, Sát nhân Whitechapel.
Những vụ tấn công được cho là do Jack Đồ tể gây ra phần lớn liên quan đến những gái mại dâm sống và làm việc trong các khu ổ chuột ở East End, Luân Đôn. Nạn nhân thường bị Jack rạch cổ họng rồi cắt xẻo vùng bụng. Có nhiều đề xuất cho rằng Jack the Ripper có kiến thức về giải phẫu hoặc phẫu thuật khi xét tới việc y đã cắt bỏ cơ quan nội tạng của ít nhất ba nạn nhân. Trong tháng 9 và tháng 10 năm 1888, tin đồn xung quanh giả thuyết các vụ giết người có liên quan đến nhau liên tục gia tăng. Nhiều cá nhân bắt đầu gửi các lá thư tới cho giới truyền thông cũng như Scotland Yard, và tự nhận mình là kẻ thủ ác.
Cái tên Jack the Ripper cũng bắt nguồn từ một lá thư như vậy rồi được phổ biến trên các phương tiện thông tin. Tuy nhiên, lá thư trên bị nhiều người cho là một trò lừa bịp, có thể do một ký giả viết nhằm thu hút dư luận quan tâm tới câu chuyện và thúc đẩy doanh số bán báo. Người làm việc tại Ủy ban Cảnh giác Whitechapel là George Lusk đã nhận lá thư “Gửi từ Địa ngục” cùng với một nửa quả thận người tẩm rượu. Quả thận này có thể được lấy từ một trong số những nạn nhân là Catherine Eddowes.
Tính chất dã man phi thường của các vụ án mạng và công tác đưa tin của truyền thông đã khiến công chúng ngày một tin vào sự tồn tại của một kẻ giết người hàng loạt duy nhất với biệt danh là “Jack the Ripper”.
Tầm phủ sóng báo chí sâu rộng đã mang tới cho Jack the Ripper danh tiếng vang xa và lâu dài trên trường quốc tế, huyền thoại về y cũng ngày càng được củng cố thêm. Cảnh sát đã tiến hành điều tra về toàn bộ chuỗi 11 vụ giết người tàn bạo tại Whitechapel từ năm 1888 đến năm 1891. Tuy nhiên, họ không thể tìm ra sợi dây liên kết với những án mạng riêng trong năm 1888.
Năm nạn nhân của những vụ sát hại bao gồm Mary Ann Nichols, Annie Chapman, Elizabeth Stride, Catherine Eddowes và Mary Jane Kelly. Chuỗi án mạng này diễn ra trong khoảng thời gian từ ngày 31 tháng 8 đến ngày 9 tháng 11 năm 1888 và được biết tới với tên gọi “năm vụ kinh điển”, thường bị coi là có liên quan nhiều nhất tới cùng một kẻ sát nhân. Những vụ giết người kể trên mãi vẫn là án mở, và những truyền thuyết xoay quanh các tội ác này trở thành sự kết hợp giữa nghiên cứu lịch sử, văn hóa dân gian và dã sử.
Bối cảnh xã hội
Làn sóng nhập cư người Ireland ở Anh nổi lên vào cuối thế kỷ 19 khiến dân số tại các thành phố lớn ngày càng gia tăng, trong đó có vùng East End, Luân Đôn. Từ năm 1882, các khu vực tương tự lại tiếp tục đón nhận thêm những người tị nạn Do Thái chạy trốn khỏi các cuộc tàn sát diễn ra ở Sa quốc Nga và Đông Âu. Năm 1888, giáo xứ khu Whitechapel ở East End, Luân Đôn, ngày một đông đúc với số dân tăng lên khoảng 80,000 người. Điều kiện nhà ở cũng như môi trường làm việc của những cư dân ở đây trở nên tồi tệ, và một tầng lớp hạ lưu nghèo khó đáng kể bắt đầu gia tăng. Một nửa số trẻ em sinh ra tại East End đều chết trước khi lên năm. Cướp giật, bạo lực và nạn nghiện rượu diễn ra như cơm bữa, sự nghèo đói tràn lan đẩy nhiều phụ nữ vào con đường hành nghề mại dâm để kiếm sống qua ngày.
Tháng 10 năm 1888, Sở Cảnh sát Thủ đô Luân Đôn ước tính có tới 62 nhà thổ cùng 1,200 gái mại dâm trên khắp Whitechapel. Hàng đêm, khoảng 8,500 người cư trú trong 233 nhà trọ tập thể, với giá 4 xu cho một giường đơn mỗi tối. Ngoài ra, còn có các “nhà chài” được cột bằng dây, kéo qua từng gian phòng ngủ của mỗi nhà trọ, với chi phí 2 xu, dành cho trẻ em hoặc người lớn.
Gánh nặng kinh tế kéo theo sự gia tăng đều đặn các vấn đề bất ổn xã hội. Từ năm 1886 đến năm 1889, nhiều cuộc biểu tình thường xuyên đã buộc cảnh sát phải can thiệp, đồng thời gây ra tình trạng náo động trong dân chúng. Chủ nghĩa bài Do Thái, giới tội phạm, sự phân biệt chủng tộc, những xáo trộn xã hội và tình trạng thiếu thốn vật chất nghiêm trọng gây ảnh hưởng tới nhận thức của công chúng rằng Whitechapel là một hang ổ khét tiếng của các hoạt động bất lương. Định kiến trên càng được củng cố vào mùa thu năm 1888 khi các phương tiện truyền thông đưa tin về hàng loạt vụ giết người tàn bạo và kỳ quái đều quy trách nhiệm cho “Jack the Ripper”, với một mức độ chưa từng có
Tội ác của Jack the Ripper
Theo truyền thống, Jack the Ripper được coi là đã giết chết năm phụ nữ, tất cả gái mại dâm ở London, trong năm 1888: Nichols Mary Ann ‘Polly’ vào ngày 31 tháng 8, Annie Chapman vào ngày 8 tháng 9, Elizabeth Stride và Catherine Eddowes vào ngày 30 tháng 9 và Mary Jane (Marie Jeanette) Kelly vào ngày 9 tháng 11.
Trong thực tế không có danh sách thống nhất: thay đổi phổ biến nhất là giảm giá Stride và / hoặc Kelly, đôi khi thêm Martha Tabram, bị giết ngày 7 tháng 8. Các tác giả đặt tên hơn tám người đã đạt được rất ít sự đồng thuận. Vào thời điểm Polly Nichols đôi khi được coi là người thứ hai hoặc thứ ba bị giết bởi cùng một người, và nhiều nhà điều tra sau đó đã lục soát thế giới để tìm kiếm những vụ giết người tương tự để xem liệu Ripper có chuyển sang không.
Ripper thường bị giết bằng cách bóp cổ nạn nhân của mình, sau đó đặt chúng xuống và cắt các động mạch trong cổ họng của họ; điều này được theo sau bởi một quá trình biến đổi khác nhau, trong đó các bộ phận của cơ thể được lấy ra và giữ lại. Bởi vì Jack đã làm điều này một cách nhanh chóng, thường trong bóng tối, và bởi vì anh ta dường như có kiến thức giải phẫu tuyệt vời, mọi người đã giả định Ripper có đào tạo bác sĩ hoặc bác sĩ phẫu thuật. Như với phần lớn trường hợp, không có sự đồng thuận: một tư tưởng đương đại anh ta chỉ đơn giản là kẻ phạm tội. Đã có những cáo buộc rằng các cơ quan bị mất tích không bị đánh cắp khỏi cơ thể bởi Ripper, nhưng bởi những người xử lý chúng sau này. Bằng chứng cho điều này là rất ít.
Các nghi phạm có khả năng là Jack the Ripper
Kể từ sau “Vụ án mạng khủng khiếp ở Whitechapel” năm 1888, những suy đoán về việc Jack The Ripper là ai đã trở nên rầm rộ, với hàng chục cái tên được đưa vào cuộc.
Khi cảnh sát không tìm ra danh tính của kẻ sát hại một số phụ nữ trong khu phố Whitechapel của London vào năm 1888, một số tờ báo đã đặt tên cho kẻ giết người ẩn danh này là “Jack The Ripper”. Nhân vật này giờ đây đã thành một trong những kẻ giết người hàng loạt đầu tiên ở thành thị và sau hơn 100 năm sau, Ripper vẫn còn bám chặt trong ý thức của công chúng vì chưa ai có thể xác định rõ ràng được hắn là ai.
Mặc dù tất cả những người liên quan đến vụ án đều đã chết trong nhiều thập kỷ trước, thế nhưng các nhà sử học và nhà nghiên cứu đã cố gắng thu thập danh tính của kẻ sát nhân này và cố gắng suy đoán Jack The Ripper là ai.
Nhiều người trong số những nghi phạm Jack The Ripper này đã từng bị cảnh sát nghi ngờ nhưng cuối cùng lại không bao giờ bị buộc tội giết người. Trong khi đó, những người khác đã được suy đoán trong nhận thức muộn màng, và cũng có một số bằng chứng lịch sử cho sự tham gia của họ sau đó được phát hiện.
Kẻ tình nghi số 1
Montague Druitt sinh năm 1857 là con trai của một bác sĩ phẫu thuật và viên chức pháp luật nổi tiếng ở địa phương. Druitt là một đứa trẻ thông minh và đã nhận được học bổng để theo học trường Winchester College từ năm 13 tuổi.
Ở trường, anh tham gia vào đội tranh luận và là vận động viên ném bóng mở màn cho đội cricket của trường. Sau khi rời trường học vào năm 1880, ông gia nhập Inner Temple, một trong những cơ quan làm việc để đủ tiêu chuẩn trở thành luật sư ở Anh vào thời điểm đó, đặt tại London.
Để trang trải cho việc đào tạo pháp luật của mình, ông đã nhận công việc như một trợ lý hiệu trưởng tại trường nội trú George Valentine vào năm 1885. Trong thời gian này, ông cũng chơi cricket với các câu lạc bộ nổi tiếng trên khắp nước Anh.
Ông bị sa thải khỏi vị trí của mình tại trường vào năm 1888 mà không rõ lý do. Báo chí vào thời điểm đó nói rằng đó là do Druitt “đã gặp rắc rối nghiêm trọng”. Một tháng sau người ta tìm thấy xác của ông ta ở sông Thames, có lẽ đã chết vì tự tử.
Tại sao Montague John Druitt lại là một trong những kẻ tình nghi Jack The Ripper?
Không lâu trước cái chết của Druitt vào năm 1888, Ripper đã tuyên bố nạn nhân cuối cùng của hắn là Mary Jane Kelly. Ngay sau đó, tin đồn bắt đầu lan truyền rằng Ripper đã chết đuối ở sông Thames.
Ba năm sau, vào năm 1891, một thành viên quốc hội từ Tây Dorchester, Anh bắt đầu nói rằng Ripper là “con trai của một bác sĩ phẫu thuật”, người đã tự sát vào đêm xảy ra vụ giết người cuối cùng.
Các nhà báo và nhân viên thực thi pháp luật thời đó cũng chứng thực câu chuyện Ripper chết ở sông Thames sau vụ giết người cuối cùng của hắn.
Mô tả này khiến cơ quan thực thi pháp luật đương thời và các nhà điều tra sau này nghi ngờ Druitt chính là tên giết người hàng loạt khét tiếng, kẻ đã tự sát theo cách mà những tin đồn này mô tả ngay sau vụ giết người cuối cùng.
Trợ lý Giám đốc Constable Sir Melville Macnaghten của Cảnh sát Thủ đô London thậm chí đã chỉ định Druitt là nghi phạm trong các vụ giết người Whitechapel trong một bản ghi nhớ riêng được viết vào năm 1894.
Mặc dù nhiều người thời đó dường như đã thực sự nghi ngờ Druitt, nhưng có rất ít bằng chứng cũng như những tình tiết mơ hồ liên kết anh ta với các vụ giết người.
Ngoài ra, bản thân Druitt cũng không được đào tạo bất kỳ kỹ thuật y tế nào, điều này không giống với Ripper.
Hơn nữa, việc tự tử của Druitt có thể được giải thích hợp lý hơn bằng một bức thư mà người đàn ông này để lại cho anh trai mình, “Kể từ thứ sáu, em bắt đầu cảm thấy bản thân sẽ giống như mẹ, và điều tốt nhất đối với em là chết”.
Mẹ của ông bị trầm cảm, mất trí và qua đời trong một nơi tị nạn vào năm 1890. Bà đã từng cố gắng tự tử trong quá khứ, bà và nhiều thành viên trong gia đình ông cũng vậy.
Ngoài ra, Druitt có chứng minh rõ ràng từ các trận đấu cricket mà ông ta chơi, nó cho thấy ông ta ở rất xa London vào thời điểm xảy ra nhiều vụ giết người.
Trên thực tế, điều duy nhất trói buộc người đàn ông này vào các vụ giết người là nơi ở và thời gian chết của ông ta, cũng như tin tức của một số nhân viên thực thi pháp luật, không ai trong số họ liên quan trực tiếp đến vụ án giết người Whitechapel.
Kẻ tình nghi số 2
George Chapman có tên khai sinh là Seweryn Kłosowski tại Nagórna, Ba Lan vào năm 1865.
Người ta biết rất ít về cuộc sống trước đây của người đàn ông này ở Ba Lan, ngoài việc ở tuổi 14, người đàn ông này học việc cho một bác sĩ phẫu thuật và tham gia một khóa học về phẫu thuật thực hành tại Bệnh viện Warsaw Praga.
Người ta tin rằng ông đã làm việc như một y tá hoặc trợ lý bác sĩ ở Warsaw cho đến tháng 12 năm 1886, và người ta tin rằng ông đã chuyển đến London vào năm 1888.
Người ta cũng biết rằng George Chapman đã có một người vợ ở Ba Lan, người đã cực lực phản đối khi George Chapman kết hôn với một cô gái trẻ người Ba Lan khác khi ở London. Tuy nhiên, Kłosowski tiếp tục mối quan hệ với người vợ thứ hai và cùng cô ấy chuyển đến Hoa Kỳ vào năm 1891.
Ở đó, hai người họ sống ở New Jersey, nhưng hai người sau đó đã xảy ra cãi vã, người đàn ông này đã đe dọa cô vợ bằng một con dao và bình tĩnh giải thích cách hắn ta sẽ giết và vứt xác cô.
Sau sự cố này, người vợ thứ hai của ông đã trở lại London mà không có Kłosowski. Kłosowski theo cô đến Đông London, nơi họ gặp nhau một thời gian ngắn trước khi kết thúc mối quan hệ của họ.
Một lần nữa, Kłosowski có thêm tình nhân mới, người mà anh ta cưới để mang họ của cô ấy – Chapman, theo đó người đàn ông này đã đổi tên thành George Chapman.
Không lâu sau cuộc hôn nhân, Chapman tiếp tục với những hành vi ngoại tình trơ trẽn của mình dẫn đến việc người vợ mới tiếp tục bỏ ông ta.
Năm 1895, Chapman gặp Mary Isabella Spink, một người đã ly dị và nghiện rượu, sau đó hai người kết hôn. Chapman thường xuyên đánh đập Spink, và vào năm 1897, đầu độc cô bằng chất gây nôn, một hợp chất độc hại tương tự như thạch tín, mà hắn ta mua từ một nhà hóa học địa phương.
Sau khi giết cô, Chapman chiếm quyền thừa kế của cô và lặp lại phương thức giết người này trên hai người tình tiếp theo là Bessie Taylor và Maud Mars.
Sau khi mẹ của người vợ cuối cùng nghi ngờ Chapman đã giết con gái mình vào năm 1902, ông ta bị bắt, và thi thể của những người vợ trước của ông ta được khai quật để phát hiện ra rằng tất cả đều chết vì cùng một nguyên nhân.
Chapman bị kết tội và treo cổ vào ngày 7 tháng 4 năm 1903.
Chapman lần đầu tiên được xác định là Ripper khi anh ta bị bắt lần đầu tiên vào năm 1902. Frederick Abberline, một thám tử tại Scotland Yard có liên quan đến vụ án giết người Whitechapel được báo cáo rằng “Cuối cùng thì cũng bắt được Jack the Ripper!” từ các sĩ quan. Abberline sau đó đã phỏng vấn người vợ thứ hai của Chapman, người nói với viên thanh tra rằng chồng cô thường đi ra ngoài vào ban đêm trong nhiều giờ liên tục khi họ đang sống ở Whitechapel, vào thời điểm xảy ra vụ giết người của Ripper.
Chapman cũng là một kẻ giết người trong khu vực, người đã chọn phụ nữ làm mục tiêu bạo lực của mình. Tuy nhiên, bất chấp lời kết tội của Abberline và sự suy đoán của báo chí, Chapman chưa bao giờ là nghi phạm chính thức của cảnh sát trong các vụ giết người.
Mặc dù có rất ít bằng chứng kết nối Chapman với các vụ giết người, nhưng không có bằng chứng chắc chắn để loại bỏ anh ta như một nghi phạm. Tất cả các vụ giết người được biết đến của Chapman đều là những phụ nữ mà anh ta quen biết và thực hiện bằng cách sử dụng chất độc.
Đối với anh ta, giết và cắt xẻo những người phụ nữ lạ bằng dao dường như nằm ngoài phương pháp thông thường của anh ta.
********************
Đăng bởi: THPT Ngô Thì Nhậm
Chuyên mục: Tổng hợp
Bạn đang xem: Jack the Ripper là ai? Tội ác của Jack the Ripper