Viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em ngắn gọn, hay nhất bao gồm dàn ý chi tiết cùng 15 bài mẫu do THPT Ngô Thì Nhậm chọn lọc từ các bài văn đạt điểm cao trên toàn quốc sẽ giúp các em trau dồi vốn từ biết cách triển khai ý, từ đó làm bài văn hay hơn.
Đề bài: Viết một đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em
Dàn ý viết một đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em chi tiết
1. Mở bài
Giới thiệu về người mẹ của mình.
- Ai trong chúng ta cũng có một người mẹ luôn chăm lo ân cần và dạy những điều hay lẽ phải trong cuộc sống.
- Mẹ là người che chở yêu thương chúng ta mỗi ngày.
2. Thân bài
Tả hình dáng chung của mẹ
- Mẹ em hơn 40 tuổi, bề ngoài trẻ hơn so với tuổi.
- Dáng người nhìn cân đối, hơi tròn.
- Khuôn mặt hình trái xoan, miệng lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng.
- Tóc mẹ đen và dài.
- Đôi mắt tròn và sáng, chiếc mũi cao dọc dừa.
3. Kết bài:
Nêu cảm nghĩ về người mẹ của em.
- Mẹ nuôi dưỡng và dạy dỗ giúp em học được nhiều điều hay lẽ phải trong cuộc sống.
- Mẹ là tấm gương sáng về tính cách nhân phẩm cho em học hỏi.
- Con yêu mẹ và sẽ cố gắng học thật tốt để đền đáp công ơn sinh thành dưỡng dục.
Các em cũng nên tham khảo qua:
- Bài văn tả mẹ lớp 5 ngắn gọn
- Viết bài văn tả mẹ em đang làm việc
Viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em – Mẫu 1
Mẹ em năm nay đã 44 tuổi, mẹ cao khoảng 160 cm, người mẹ mảnh khảnh và dáng đi rất nhanh nhẹn. Mẹ để mái tóc dài óng mượt, xoăn nhẹ phần đuôi tóc. Khuôn mặt mẹ tròn nhìn rất phúc hậu. Đôi môi của mẹ phớt hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng tô điểm thêm nét dịu hiền trên khuôn mặt mẹ. Mỗi khi nhìn em, mẹ đều luôn nở nụ cười tươi với ánh mắt trìu mến. Đôi bàn tay mẹ không còn tròn trịa như ngày mẹ trẻ mà đã gầy guộc và chai sạn hơn, đó là dấu vết của thời gian, của những năm tháng vất vả mẹ đã hi sinh vì chăm sóc cho hai chị em em. Giọng nói của mẹ rất ấm áp, lúc mượt mà lúc trầm bổng, ngân vang. Em thích nhất thói quen ngày bé khi được mẹ đọc truyện cổ tích mỗi tối. Mẹ như hóa thân vào từng nhân vật với giọng nói truyền cảm để giúp em hiểu nội dung câu chuyện hơn.Vì thế em rất thích được nghe mẹ kể chuyện mỗi ngày.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em – Mẫu 2
Năm nay, mẹ tôi đã 40 tuổi rồi, tuy đã qua độ tuổi thanh xuân nhưng trông mẹ vẫn còn rất trẻ đẹp trong tôi. Dáng người gầy guộc thân quen. Đôi mắt lúc nào cũng nhìn tôi luôn chứa đầy tình cảm thiêng liêng. Bàn tay mẹ gầy gầy xương xương vì phải tảo tần nuôi anh em chúng tôi từ khi cất tiếng khóc chào đời. Màu da ngăm đen vì phải chịu cái nắng gắt “một nắng hai sương” trên cánh đồng. Ôi ! mẹ như một cô tiên trong cuộc đời tôi, mỗi khi tôi làm gì sai thì bà là người đầu tiên khuyên nhắc về nhận thức của mình và tôi bây giờ thành người như ngày hôm nay đều nhờ sự dạy dỗ, giáo dụclớn lao của bà. Được sống trong vòng tay yêu thương, che chở mà cũng có gì đó ấm áp trong lòng tôi và tôi tự nhủ mình rằng bây giờ cũng như sau này sẽ cố gắng học tập để trở thành một thành viên đem lại niềm vui cho gia đình, góp phần làm cho quê hương đất nước ngày càng giàu đẹp, văn minh.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em – Mẫu 3
Đối với em, mẹ là người xinh đẹp và đặc biệt nhất. Mẹ cao khoảng 1m55, nặng 58 cân. Dáng người mẹ đầy đặn, hơi mập một chút nhưng trông vẫn đẹp lắm. Nước da của mẹ trắng hồng, kết hợp với khuôn mặt tròn đầy, phúc hậu, luôn tạo ấn tượng tốt với mọi người ngay lần gặp đầu tiên. Mái tóc của mẹ đen dài, hơi bông xù, thường được búi gọn ở sau đầu. Đôi mắt của mẹ đen láy, ấm áp chứa chan bao tình yêu thương dành cho em. Mỗi lần mẹ nhìn chăm chú, em cảm giác như mình đang tắm mình trong ánh nắng mùa xuân chan hòa. Đẹp nhất, là nụ cười của mẹ. Khi mẹ cười tươi, khoe hàng răng trắng bóc, đôi mắt híp lại thành hình vòng cung, bên má trái xuất hiện chiếc lúm đồng tiền nho nhỏ. Tươi hơn bất kì loài hoa nào em từng gặp.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em – Mẫu 4
Có rất nhiều người thân mà em yêu quý, nhưng người em yêu quý nhất là mẹ. Mẹ em có một khuôn mặt rất xinh đẹp. Mái tóc mẹ dài mượt mà. Hàng ngày mẹ thường mặc những bộ quần áo kín đáo và lịch sự để đi làm. Buổi sáng mẹ thường dậy sớm để nấu những bữa ăn ngon miệng cho em và bố. Sau một ngày làm việc bận rộn, buổi tối mẹ vẫn dành thời gian quan tâm đến em. Mẹ thường hỏi han tình hình học tập của em và an ủi em mỗi khi em gặp khó khăn. Em rất kính trọng và biết ơn mẹ. Em mong mẹ luôn mạnh khỏe để em và bố có thể tặng mẹ thật nhiều tình yêu thương.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em – Mẫu 5
Mẹ em có dáng người cao cao, năm nay mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, tuổi đã qua thời xuân xanh. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, trông thật hiền dịu. Đôi môi mẹ đỏ mọng mặc dù không thoa son và cái miệng lúc nào cũng cười. Nụ cười ấy đã làm cho em thêm gần gũi mẹ. Hai hàng lông mày của mẹ cong cong, che đôi mắt tròn đen, luôn nhìn chúng em đầy yêu thương. Những ngày em bị ốm, mẹ đều thức cùng em nên có lúc mắt mẹ lại sâu hơn nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp tự nhiên. Nghe bà ngoại nói, ngày xưa, mái tóc mẹ đẹp lắm nhưng bây giờ tóc mẹ lại hơi bạc màu vì năm tháng. Em thương mẹ vô cùng. Nước da mẹ hơi rám nắng vì mẹ phải dãi dầu sương gió để kiếm tiền nuôi em ăn học. Đôi bàn tay mẹ gầy gầy, em yêu mẹ biết bao nhiêu.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em – Mẫu 6
Mẹ em có một dáng người mảnh khảnh, năm nay mẹ đã ngoài 40, cái tuổi lập gia đình đoàn viên con cháu chứ ko phải tự do làm những điều mình muốn như mọi cô gái độc thân khác. Tuy cực khổ khi lập gia đình nhưng mẹ em không hề phàn nàn dù có một câu trái lại mẹ em còn để lại những nụ cười tươi tắn làm cho em thấy chạnh lòng biết bao. Mẹ có làn da mịn, khuôn mặt hình chữ điền tạo cho thêm phần thật thà, ngay thẳng của mẹ. Mẹ không thích ăn mặc sang trọng như bao người khác, khi đi làm mẹ thường chọn cho mình một bộ quần áo giản dị và kín đáo, mái tóc cột gọn trên cái cài hoa. Mỗi sáng sớm, trong khi mọi người đang chìm say giấc ngủ thì mẹ em dậy nấu cơm và đồ ăn để sẵn cho em đi học rồi mẹ mới yên tâm đi làm. Mẹ đối với em là một thứ cao cả, rộng lớn tình yêu thương nhất mà mẹ có thể làm được. Em hi vọng mẹ sống lâu trăm tuổi, mạnh khỏe và luôn yêu thương gia đình nhỏ ấm áp của em.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em – Mẫu 7
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt lòng mà đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương. Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng. Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách đĩa trái cây cây và nước mát. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Em yêu mẹ em lắm!
Viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em – Mẫu 8
Mẹ là người gắn bó với em nhất trong gia đình. Năm nay mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, đã qua thời xuân xanh. Mẹ có dáng người cao cao. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, trông thật hiền dịu. Đôi môi mẹ đỏ mọng mặc dù không thoa son, cái miệng lúc nào cũng cười. Nụ cười ấy đã làm cho em thêm gần gũi mẹ. Hai hàng lông mày của mẹ cong cong, che đôi mắt tròn đen, luôn nhìn chúng em đầy yêu thương. Những ngày em bị ốm, mẹ đều thức cùng em nên có lúc mắt mẹ lại sâu hơn nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp tự nhiên. Nghe bà ngoại nói, ngày xưa, mái tóc mẹ đẹp lắm nhưng bây giờ tóc mẹ lại hơi bạc màu vì năm tháng. Em thương mẹ vô cùng. Nước da mẹ hơi rám nắng vì mẹ phải dãi dầu sương gió để kiếm tiền nuôi em ăn học. Đôi bàn tay mẹ gầy gầy, vất vả làm việc để nuôi nấng, chăm sóc chùng em. Em yêu mẹ biết bao nhiêu.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em – Mẫu 9
Năm nay,mẹ em đã ngoài 40 tuổi rồi. Với thân hình cân đối, mảnh dẻ đã tô đậm cho mẹ một vẻ đẹp giản dị. Mái tóc mẹ bóng mượt luôn được cột gọn lên đằng sau. Đôi mắt mẹ trìu mến thân thương và ẩn chứa một nét hiền từ, dễ mến. Khuôn mặt mẹ trái xoan nh lúc nào cũng được thoa một lớp phấn mỏng. Làn da trắng như trứng gà bóc vậy. Đôi môi mòng nằm dưới chiếc mũi thanh tú càng hìn càng thấy đẹp. Nụ cười của mẹ như một bồng hoa hồng bung nở vào buổi ban mai. Giọng nói truyền cảm, dễ nghe. Mẹ ăn mặc giản dị lắm!
Viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em – Mẫu 10
Trong gia đình em, mẹ là người mà em yêu quý nhất. Năm nay mẹ đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng mẹ còn trẻ lắm. Dáng người nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ. Mái tóc đen mượt mà lúc nào cũng được chải gọn gàng. Đôi mắt đen nhánh nhìn em thật hiền từ và đấy trìu mến.Thường ngày mẹ dậy thật sớm để dọn dẹp và chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.Mẹ là người phụ nữ yếu mềm, dịu dàng và đảm đang. Như những người phụ nữ Việt Nam từ bao đời nay vẫn thế, mẹ chịu khó, hi sinh với những vất vả nhọc nhằn mà không một lời than vãn, để cho tôi có được cuộc sống đầy đủ, sung sướng. Mẹ luôn coi chăm sóc gia đình là niềm hạnh phúc. Với chúng tôi, mẹ vừa là người bạn vừa là người thầy vĩ đại nhất.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em – Mẫu 11
Mỗi người chúng ta sinh ra đều có một người mẹ. Đó là người mang nặng đẻ đau, chăm lo và nuôi dưỡng chúng ta trưởng thành. Mẹ của em cũng như bao người mẹ khác, đều rất yêu thương con cái. Em rất yêu mẹ của em.
Mẹ năm nay đã gần 45 tuổi, mái đầu mẹ đã bắt đầu có những sợi tóc màu bạc. Mỗi lần ngồi cạnh mẹ, mẹ lại bảo nhổ cho mẹ những sợi tóc đó. Người ta bảo với em rằng đó là dấu hiệu của tuổi già. Mà em thì không muốn mẹ già đi chút nào.
Gương mặt mẹ tròn, làn da bị sạm vì rám nắng. Suốt ngày mẹ em làm việc đồng áng từ sáng đến tối nên mẹ không trắng như nhiều người khác. Nhưng em vẫn thích sờ vào má mẹ khi nằm ngủ. Vì em nhận ra sự nhọc nhằn, vất vả của mẹ. Đôi mắt của mẹ em hiền lắm, mẹ cười mà mắt cũng biết cười.
Mẹ chăm sóc cho hai chị em rất cẩn thận, mỗi sáng mẹ đều chuẩn bị cơm canh rất ngon cho em và ba ăn. Mẹ bảo bữa sáng quan trọng nhất nên không được bỏ bữa. Khi chúng em đến trường, mẹ còn không quên chuẩn bị khẩu trang cũng như nước uống bỏ vào túi. Mẹ luôn là người phụ nữ chu đáo như vậy.
Bài văn tả ngoại hình của mẹ em hay nhất, chi tiết
Không hiểu sao mỗi khi nhắc đến hình ảnh người phụ nữ Việt Nam, tôi lại nghĩ ngay đến mẹ. Hình ảnh mẹ tôi mỗi sáng đội chiếc nón lá đi chợ đã khắc sâu trong tâm trí tôi tự thuở nào. Ngày nay tôi ít thấy có ai đội nón lá ra đường. Các bà các cô thường đội những chiếc nón kiểu đầy hoa văn và màu sắc, nhất là các cô gái trẻ thì càng không muốn đội chiếc nón lá quê mùa này. Ấy vậy mà ngày ngày mẹ tôi đều đội nó ra chợ, thậm chí cho đến cả bây giờ. Hồi nhỏ, tôi hay nghịch nón của mẹ và rất thích cái dây quai nón. Mẹ có tổng cộng 3 cái dây để thay đổi. Quai nón là do mẹ tự may lấy, những sợi dây mảnh có hoa văn rất đẹp.
Tôi không biết phải bắt đầu tả mẹ từ đâu. Có lẽ là khuôn mặt. Mẹ tôi không xấu nhưng cũng chẳng đẹp, nói chung là không có nét gì nổi bật. Bây giờ mẹ tôi đã già nên khuôn mặt có nếp nhăn. Nhìn hình của mẹ lúc còn trẻ, tôi bỗng giật mình. Mẹ thay đổi nhiều quá! Không phải thời gian đã làm thay đổi mẹ tôi đâu. Mà chính sự cực nhọc đã khiến mẹ gầy mòn. Nhìn vào đôi mắt của mẹ, tôi thấy sự mệt mỏi đằng sau đôi mắt ấy, và cảm nhận rằng mẹ có nhiều nỗi buồn hơn là niềm vui.
Tôi còn nhớ hồi lớp 5 có thi tập đọc. Có 4 đề và tôi bốc trúng đề “Đôi bàn tay của mẹ”. Tôi không nhớ mình được bao nhiêu điểm, chỉ nhớ rằng tôi đã đọc bằng cả tấm lòng. “Em yêu nhất là đôi bàn tay mẹ, những ngón tay gầy gầy xương xương”. Khi tôi cầm tay mẹ, có cảm giác như cầm một khúc gỗ. Tay mẹ thô quá, cứng quá, dường như chỉ có da bọc xương. Và tay mẹ cũng không hề ấm áp chút nào, lúc nào cũng mát rười rượi. Bởi vậy mà tôi rất thích khi mẹ đặt tay lên trán lúc tôi bị nóng sốt. Bàn tay của mẹ lúc nào cũng mạnh mẽ. Bất cứ thứ gì tôi không mở được chỉ cần đưa mẹ là mở được ngay. Những lúc đó mẹ hay cười, chọc tôi sao yếu quá.
Tôi cao 1m60, một chiều cao trung bình nhưng khi đứng với mẹ, tôi vẫn cao hơn mẹ một chút. Thế mà chưa bao giờ tôi thấy mẹ thấp cả. Trong mắt tôi, mẹ lúc nào cũng là người hoàn hảo nhất.
Có một hôm đi học về, thấy mẹ đang nằm ngủ. Tôi lặng lẽ tới gần và ngồi xuống. Tôi cứ nhìn mẹ chăm chú suốt 15 phút cho đến khi mẹ thức dậy và nhìn tôi mỉm cười. Cô giáo tôi từng bảo “Các em thử nhìn gương mặt cha mẹ mình lúc ngủ, sẽ thấy được nỗi nhọc nhằn trên khuôn mặt họ”. Tôi nhìn mẹ nhưng chỉ có một cảm giác duy nhất: đó là sự yên bình.
Khi nhìn đôi chân của mẹ, tôi cảm thấy xót xa vô cùng. Có quá nhiều vết nứt, và vết nứt nào cũng sâu, sâu lắm. Tôi chưa từng thấy ai bị nứt chân sâu như vậy, dù là quảng cáo trên tivi. Bước chân của mẹ cũng thật là nặng nhọc. Vì thế mà đôi dép của mẹ rất mau mòn. Phần gót của đôi dép cao su mòn gần sát đất và dép trái mòn hơn dép phải chứng tỏ khi đi mẹ đặt trọng tâm về phía sau và nghiêng về bên trái. Hễ có người gọi thì lúc nào mẹ cũng hối hả chạy ra, có lúc còn xém bị vấp ngã. Người ta nói những người đi nhanh và bước chân nặng nhọc thì sống không được sung sướng. Có lẽ là vậy nhỉ.
Ngay chỗ xương vai của mẹ có 2 cái hốc thật sâu. Và da của mẹ thì bủng beo, không săn chắc như người khác. Thương mẹ quá.
Mẹ tôi bị viêm xoan. Đó là do ngày xưa mẹ hít bụi than quá nhiều. Bây giờ, căn bệnh này cứ hành mẹ tôi mãi. Mẹ hay bị nhức đầu, còn sổ mũi là chuyện như cơm bữa. Thế nhưng không ngày nào mẹ tôi nghỉ ngơi. Trong khi tôi hễ bệnh một chút là chẳng làm gì cả, chỉ nằm đó để mẹ chăm sóc.
Tôi nhớ có một kỷ niệm rất trẻ con: anh tôi khóc. Trong suốt 23 năm sinh sống, đó là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất anh tôi khóc. Tôi không nhớ chuyện bắt đầu như thế nào, chỉ nhớ rằng anh tôi vừa khóc vừa nói “Sao mẹ lúc nào cũng bênh nó, cưng chiều nó? Thậm chí nó lớp 5 rồi mà rót nước mẹ cũng rót cho nó”. Lí do là vậy đó. Anh tôi ghen tị vì mẹ thương tôi hơn. Trẻ con ai cũng muốn dành tình thương của mẹ nhỉ. Lúc nhỏ mẹ thương tôi nhất nhưng lớn lên mẹ lại thương chị cả nhất. Tôi hiểu mẹ không hề thiên vị mà rất công bằng. Mẹ dành tình thương cho ai cần nó nhất. Lúc nhỏ, tôi bé nhất nên mẹ quan tâm chăm sóc tôi nhiều nhất. Nhưng giờ lớn rồi, anh chị tôi đều đã đi làm thì mẹ thương chị nhất. Đơn giản vì chị tôi làm việc rất cực khổ nhưng lương lại thấp và mẹ nghĩ rằng cần bù đắp cho chị bằng tình thương của mẹ. Có những việc không cần phải nói ra nhưng ta cũng hiểu, phải không nào?
Những chuyện về mẹ có kể hoài cũng không hết. Nếu được quay ngược thời gian thì bài tập làm văn “Hãy tả mẹ của em” chắc chắn tôi sẽ viết khác.
******************
Trên đây là 11 bài mẫu viết đoạn văn tả ngoại hình của mẹ em hay nhất. Hy vọng nội dung này sẽ các em viết bài làm văn tả người mẹ của mình thật chân thực và giàu cảm xúc!
Đăng bởi: THPT Ngô Thì Nhậm
Chuyên mục: Giáo dục