Cùng THPT Ngô Thì Nhậm tìm hiểu Mê tín là gì? Chính tín là gì?
[Radio] – Hiện nay, chúng ta sử dụng khá nhiều những khái niệm như duy vật, duy tâm, mê tín, chính tín, chính giáo, tà giáo… Để làm rõ những khái niệm này, chúng ta cùng bàn về chúng từ góc độ ngữ nghĩa và thực tế khách quan.
Bạn đang xem: Mê tín là gì? Chính tín là gì?
Nghe thêm: Radio Văn Hóa
Mê tín là gì? Trên thực tế, tin điều gì một cách say mê, mù quáng, hay không tin điều gì một cách mù quáng, cũng đều là mê tín.
Chính tín là gì? Chân Pháp là quy luật chân chính ở vị trí cao, nó là tiêu chuẩn bất biến để đo lường mọi thứ, và nó là khái niệm, đạo lý và phương pháp mà sinh mệnh nên tuân theo, bất kể là ở hoàn cảnh thuận lợi hay trong nghịch cảnh. Đây chính là chính tín.
Tuy nhiên, trong sự hỗn loạn của thời mạt thế, làm thế nào để phân định chính và tà, nên tin điều gì một cách lý trí, và không nên tin điều gì một cách lý trí, sẽ quyết định số phận và hướng đi của sinh mệnh, đó chính là trí tín, điều này rất quan trọng.
Duy vật và duy tâm
Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tự khoe là theo chủ nghĩa duy vật và coi khoa học là chân lý. Theo nghĩa đen, nó có nghĩa là, những sự vật hữu hình đã được xác nhận trong thực tế thì là khoa học và duy vật. Còn những sự vật chưa thấy, hoặc chưa được xác nhận thì cho rằng đó là mê tín và duy tâm. Có nghĩa là, tin vào khoa học là tin vào sự tồn tại của thực tại khách quan. Bất cứ sự vật gì, dù là khoa học hay là mê tín, đều phải được kiểm chứng trên thực tế.
Ở Trung Quốc, chúng ta thường nghe những câu như: Nghe lời đảng, đi theo đảng, và làm bất cứ điều gì đảng bảo bạn làm.
Nhưng ai trong chúng ta đã thấy đảng này là gì? Nó là con người chăng? Nó là một con ma chăng? Hay nó là vật chất?
Theo ĐCSTQ làm cách mạng, dù có làm bao nhiêu điều xấu xa, trái thiên lý, ngược nhân luân, thì đảng vẫn luôn luôn vĩ đại, vẻ vang và đúng đắn. ĐCSTQ đã tiến hành bao nhiêu chiến dịch đẫm máu bức hại nhân dân, sau mỗi cuộc bức hại, sau khi cái gọi là minh oan được thực hiện, thì lại cảm ơn ân tình của đảng sâu hơn biển, đảng là người mẹ mến yêu. Đây có phải là mê tín dị đoan không?
Bỏ hoang ruộng đồng, đập nồi niêu để luyện thép, và Đại nhảy vọt để bước vào chủ nghĩa cộng sản. Kết quả là trong những năm mưa thuận gió hòa lại gây ra nạn đói do con người gây ra kéo dài ba năm, con người ăn thịt đồng loại, người chết đói khắp nơi. Nhưng đến nay, nó vẫn được gọi là một tai họa thiên nhiên. Môn học này có khoa học không?
ĐCSTQ tuyên truyền Chuyên chính vô sản, nhân dân làm chủ đất nước, giai cấp công nhân lãnh đạo hết thảy. Nhưng thực tế ngày nay, nông dân là những công dân hạng thấp, công nhân thất nghiệp dưới cái tên hoa mỹ là nghỉ việc, công bộc của nhân dân lại có gia tài có hàng trăm triệu đô la, giới cầm quyền đã trở thành giai cấp hữu sản tiền tỷ. ĐCSTQ kêu gọi người dân “yêu nước”, chống lại “thế lực chống Trung Quốc” phương Tây, nhưng rất nhiều quan chức cấp cao của ĐCSTQ có nhà sang ở nước ngoài, vợ con của họ sống ở nước ngoài, và các đại biểu Quốc hội là ‘công dân nước ngoài’ có thẻ xanh. Điều này có hoang đường không?
ĐCSTQ đề xướng Người có gan lớn bao nhiêu thì đất có sản lượng lớn bấy nhiêu, Một mẫu sản xuất vạn cân (tương đương 75 tấn/ha), Chủ nghĩa cộng sản là Thiên đường trên trần gian… nhưng trần gian thì làm sao có Thiên đường được? Đây chẳng phải là duy tâm đó sao?
Trên thực tế, ĐCSTQ là một tổ chức xã hội đen lưu manh, và là một tà giáo thực sự. Tín điều duy nhất của nó là: Để thỏa mãn dục vọng ích kỷ của băng nhóm xã hội đen, để nắm chắc quyền lực nhà nước, chẳng thèm đếm xỉa đến lẽ Trời và Đạo của con người, và giết người không thương tiếc! Nó không có bất kỳ học thuyết thực sự nào, nó chỉ sử dụng chiêu bài khoa học, lợi dụng cây gậy khoa học để tấn công thiện lương, mặc sức cướp đoạt.
Quan niệm truyền thống Trung Hoa là tôn kính trời đất, dĩ hòa vi quý. ĐCSTQ “đấu với trời, đấu với đất, đấu với người, đó là niềm vui bất tận”, điên cuồng và biến thái, phi lý và dị thường, tự mâu thuẫn và phi lý, không thể dùng lý mà nói với họ được. Trên thực tế, đó là biểu hiện thực sự của việc bị hồn ma từ phương Tây phụ thể.
Kể từ năm 1999, cái cớ của ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công là vu cáo, nói Pháp Luân Công là mê tín. Trên thực tế, mặc dù người dân thường vì những tuyên truyền sai trái của ĐCSTQ khiến họ sợ Pháp Luân Công, nhưng kể cả cảnh sát và những người tham gia bức hại, họ đều biết rằng những người tu luyện là người tốt, và họ biết sự kỳ diệu của việc tu luyện Pháp Luân Công đối với trừ bệnh khỏe người. Những người bình thường trên khắp thế giới đã niệm 9 chữ Chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, đã xuất hiện sự kỳ diệu như có người ung thư khỏe lại, có người câm điếc lại nói được, có người mù lại nhìn được, có con cái hư biết sửa chữa hối cải, có người mắc dịch bệnh khỏi bệnh…
Những bệnh nan y không thể chữa khỏi bằng y học, thực sự tu luyện theo sách Chuyển Pháp Luân, hoặc người bình thường thành tâm niệm 9 chữ Chân ngôn, thì sức khỏe hồi phục. Đây là những thực tế khách quan mà mọi người đều tận mắt chứng kiến. Vì vậy, đây chẳng phải là khoa học siêu thường thực sự đó sao? Đối diện với sự thật, vẫn mù quáng đi theo ĐCSTQ và nói rằng đó là mê tín dị đoan, đó chẳng phải là duy tâm thực sự sao?
20 năm trước, ngày 20 tháng 11 năm 2001, các học viên Pháp Luân Công từ 12 quốc gia đã kháng nghị ôn hòa tại Quảng trường Thiên An Môn ở Bắc Kinh, kêu gọi ĐCSTQ chấm dứt cuộc bức hại và tra tấn tàn ác các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc. (Ảnh: Minghui.com)
ĐCSTQ là một tà giáo thực sự
Từ xa xưa, Trung Quốc đã là một quốc gia gọi là Thần Châu, khiến các quốc gia khác ngưỡng mộ, vạn quốc lai triều. Người dân Thần Châu tôn thờ Thần, coi trọng đức hạnh và làm việc thiện, là kinh đô của văn hiến, là quốc gia của nghi lễ; các triều đại, các vương triều đã tích lũy được một nền văn minh huy hoàng suốt năm nghìn năm. Tuy nhiên, kể từ khi ĐCSTQ được Đảng Cộng sản Liên Xô sinh ra và nuôi dưỡng, xâm chiếm phương Đông, nó đã mang lại tai họa cho Trung Quốc. Con cháu Viêm Hoàng đã từ bỏ tổ tiên Thánh hiền của mình, và quay sang bái lạy ĐCSTQ, cho rằng tổ tiên của họ là loài vượn.
Dưới sự mê hoặc của tà giáo ĐCSTQ, người dân chiến đấu chống lại trời đất, vợ chồng chiến đấu với nhau, cha con chiến đấu với nhau, và học sinh chiến đấu chống lại giáo viên. Thánh nhân Khổng Tử, nhà thư pháp vĩ đại Vương Hi Chi, và Người ăn xin đại nghĩa thiên cổ Vũ Huấn đã bị đào ra khỏi các ngôi mộ, bị chỉ trích, và bị đốt cháy. Phá hủy điên cuồng các đền thờ và di tích, đốt cháy kinh sách và tác phẩm kinh điển, thay đổi lịch sử, thay đổi văn tự Thần truyền, hủy hoại núi sông, máu chảy khắp nơi, phá hủy truyền thống, và hủy hoại hết nền văn minh!
Lịch sử gần 100 năm cướp chính quyền của ĐCSTQ là một lịch sử giết người đẫm máu, một loạt các phong trào như: Đấu tranh chống lại địa chủ và tư bản; Cách mạng Văn hóa; cánh tả và cánh hữu, trí thức là kẻ hôi hám, ngưu quỷ xà Thần, đưa đến biên giới nông thôn ở trong chuồng bò. Cái gọi là “Thanh niên trí thức lên núi về quê tiếp thu giáo dục của bần cố nông”, thực tế là một hình thức cải tạo lao động trá hình, tiêu diệt một thế hệ người Trung Quốc. Học sinh, sinh viên “ngày 4 tháng 6 năm 1989” bị xe tăng cán chết. Năm 1999, các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã bị bức hại dã man.
Trải qua hơn 70 năm bạo chính, ĐCSTQ, những kẻ đã từng kêu gào chuyên chính vô sản, và đấu tranh giai cấp, nay đã trở thành những địa chủ mới, những tư bản mới tiền tỷ, và bắt đầu cao giọng đề xướng “xã hội hài hòa”, ổn định áp đảo hết thảy, giết 20 vạn người đổi lấy 20 năm ổn định. Cái gọi là “ổn định” tất nhiên không phải là ổn định cuộc sống của người dân, mà là ổn định của chế độ chính quyền tà giáo ĐCSTQ.
Nếu chỉ vì cái gọi là vụ án “tự thiêu” ở Thiên An Môn của một vài kẻ là công cụ của ĐCSTQ, mạo danh học viên Pháp Luân Công, là có thể vu khống trăm triệu dân chúng chính tín là tà giáo, thế thì trong cái gọi là phong trào “càn quét diệt trừ tà ác” trên khắp đất nước, thì các vụ án các quan chức ĐCSTQ tham nhũng, làm mê tín dị đoan, làm xã hội đen, và tự sát… tồn tại khắp mọi nơi, đó chẳng phải ĐCSTQ tự chứng thực họ là tà giáo thực sự đó sao?
Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp
Các học viên Pháp Luân Công đã bị bức hại đến nỗi vợ chồng con cái ly tán, lưu lạc tha hương, nhà cửa của họ bị đột kích, họ bị bắt cóc, bị kết án tù, tra tấn và hành hạ bất cứ lúc nào. Các học viên nữ thậm chí còn bị tống vào nhà tù nam. Nội tạng của họ đã bị cưỡng bức thu hoạch từ cơ thể sống mà không tiêm thuốc mê, và bán trong và ngoài nước, v.v. Các quan chức của hệ thống Kiểm sát, Công an và Tư pháp đã trở thành đồng phạm làm trái lương tâm của họ, hoặc sợ uy quyền của cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân – kẻ phát động cuộc bức hại – mà đã tiếp tay cho kẻ ác. Các học viên Pháp Luân Công đã đến Bắc Kinh để nói rõ sự thật, và tố cáo hung thủ đầu sỏ Giang Trạch Dân, họ không sợ sống chết!
Trong suốt hơn 20 năm gió thảm mưa sầu, xã hội đầy biến động, các học viên Pháp Luân Công luôn tuân theo tôn chỉ Chân, Thiện, Nhẫn, và đã lý trí phản đối cuộc bức hại, trên toàn quốc không xảy ra bất kỳ trường hợp nào người nhà của các quan chức trong hệ thống chính trị và pháp luật bị tấn công trả thù. Điều này không đủ để chứng minh rằng Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp sao?!
Một số người có thể hỏi, tại sao các học viên Pháp Luân Công lại kiên trì như vậy, có đáng không? Vị tha mới có thể không sợ hãi! Đây là sức mạnh của đức tin và tâm đại nhẫn! Nếu vì sự kiên trì của chúng tôi, mà có thể khiến bạn tránh bị chôn vùi cùng tà giáo ĐCSTQ, có thể thoát khỏi kiếp nạn, đi tới tương lai, thì chết cũng không hối tiếc.
Các học viên Pháp Luân Công tập trung tại Washington để đánh dấu năm thứ 22 của cuộc bức hại ở Trung Quốc, vào ngày 16/7/2021. (Samira Bouaou /The Epoch Times)
Tôi nhớ rằng vào một đêm năm 1999, khi tôi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện và bị giam giữ bất hợp pháp tại Văn phòng thành phố Bắc Kinh, một cảnh sát, con gái của một quan chức thành ủy thành phố, đã kể cho chúng tôi nghe một câu chuyện có thật:
Sau tháng 7 năm 1999, có quá nhiều học viên Pháp Luân Công thỉnh nguyện, vì vậy chính quyền đã đưa các học viên Pháp Luân Công từ các nơi trở về địa phương trên những chuyến tàu đặc biệt. Các học viên trên tàu bao gồm tráng niên, người già và trẻ em. Tuy nhiên, những nhân viên trên tàu nói với vẻ ngưỡng mộ: “Tôi là người cả đời làm nhân viên trên tàu, tôi chưa bao giờ gặp những hành khách có tố chất cao như các học viên Pháp Luân Công. Họ không có người quản lý, và mọi toa tàu đều yên tĩnh, không có chút tiếng ồn nào, và tất cả họ đều tự động và có ý thức mang đồ đựng thức ăn, vỏ trái cây và rác bỏ vào những chiếc túi nilon, ngay cả trẻ nhỏ cũng như vậy. Tôi hoàn toàn không phải dọn dẹp trong suốt hành trình”.
Khi Pháp Luân Công mới bị bức hại bất hợp pháp trong khu vực địa phương, một người thân của cảnh sát đã nói với tôi một điều mà bản thân anh ấy đã trải qua. Đài phát thanh và truyền hình vu khống ông Lý (Đại sư Lý Hồng Chí – người sáng lập Pháp môn tu luyện) kiếm tiền, nên Cơ quan Công an đã cử cảnh sát địa phương đến Hiệp hội Khí công địa phương để điều tra, và hỏi xem ông Lý có nộp thuế khi mở lớp truyền Pháp ở địa phương hay không. Hiệp hội Khí công đã giao hóa đơn thuế cho cảnh sát. Trên thực tế, Hiệp hội Khí công ở thành phố này có vẻ không vui với Sư phụ Lý vì học phí quá thấp. Một học viên lâu năm đã nghe Thầy Lý giảng cho biết:
Năm xưa, khi Thầy Lý đến thành phố của chúng tôi truyền Pháp bằng hình thức khí công, học phí cho mỗi lớp khí công của các môn phái đều khoảng 100 nhân dân tệ, trong khi học phí cho lớp học 9 ngày của Thầy Lý chỉ có 40 nhân dân tệ. Học viên đã học rồi đến học lại thì chỉ 20 tệ. Bởi vì Hiệp hội Khí công thành phố kiếm tiền hoa hồng theo phần trăm, nên họ đã thương lượng với Thầy Lý tăng giá, Thầy Lý lấy việc truyền Pháp độ nhân làm gốc, nên từ chối tăng giá. Hiệp hội Khí công rất tức giận, vì vậy khi Sư phụ Lý kết thúc lớp Khí công rời thành phố, Hiệp hội Khí công thành phố đã không đưa xe đến để đưa tiễn ông”.
Trước năm 1999, nhiều nơi như đường phố lớn, khu đất trống ở cổng thành phố và các công viên Trung Quốc là địa điểm luyện công của các học viên Pháp Luân Công. Những người lớn tuổi đều nhớ rằng, các biểu ngữ được treo trên cây ở các địa điểm luyện công, trên đó có viết: Pháp Luân Công dạy các bài công Pháp miễn phí. Hơn nữa, cho đến ngày nay, mọi người từ khắp nơi trên thế giới có thể tải xuống miễn phí các sách Pháp Luân Đại Pháp và các tài liệu khác bất cứ lúc nào trên trang web của Pháp Luân Đại Pháp. Điều này cho thấy Sư phụ Pháp Luân Công thực sự là một người truyền Pháp độ nhân.
Ai chính ai tà?
Pháp Luân Công dạy Chân, Thiện, Nhẫn. Chỉ trong 30 năm, Pháp Luân Công đã lan truyền đến hơn 100 quốc gia và khu vực, và được mọi người ca ngợi vì những việc làm tốt của mình. Các tác phẩm của Pháp Luân Công đã được dịch ra hơn 40 thứ tiếng. Chân Thiện Nhẫn là giá trị phổ quát, vượt qua biên giới quốc gia, vượt qua các sắc tộc, được nhân dân thế giới ca ngợi.
ĐCSTQ dạy Giả, Ác, Đấu. Một chế độ độc tài toàn trị trong hơn 70 năm đã giết chết hơn 80 triệu người Trung Quốc (không bao gồm các học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết) trong các chiến dịch trước đây. Giờ đây, virus của ĐCSTQ đã đầu độc toàn thế giới, và tất cả mọi người đều phẫn nộ, ĐCSTQ chính là một tà giáo thực sự!
Trời diệt ĐCSTQ sắp xảy ra! Người quân tử không đứng dưới một bức tường sắp đổ. Chỉ bằng cách rút khỏi tổ chức của ĐCSTQ, không đứng cùng phe với nó, thì bạn mới có thể nhận được sự bình an và sự bảo hộ của Thần Phật trong những thời điểm khó khăn.
Đại MinhTheo Bồ Sơn – Epochtimes
?
Đăng bởi: THPT Ngô Thì Nhậm
Chuyên mục: Tổng hợp