Đề bài: Tả một loại rau bình dị ở làng quê
Tả một loại rau bình dị ở làng quê
Bạn đang xem: Tả một loại rau bình dị ở làng quê
I. Dàn ý tả một loại rau bình dị ở làng quê
* Giới thiệu loài rau định tả:- Sau nhà, ông nội tôi dành một khoảng đất trống để trồng rau, nuôi gà, thỉnh thoảng đổi món cho cả nhà.- Mỗi đợt về quê, tôi lại được ông hái rau dền cơm nấu canh, đó là thứ rau ngon mà tôi thích nhất.
2. Thân bài
– Tả đặc tính cây: Dền cơm là thứ rau dễ mọc, chẳng cần chăm bón gì mấy mà vẫn lên xanh tốt chứ không kén như mấy loài rau cải, đậu các loại
– Tả hình dáng:+ Dền là loài cây thân thảo, cây trưởng thành cao tầm 20-30 cm, rễ mọc nông, ưa những vùng đất tơi xốp+ Thân cây nhỏ, mềm, có màu xanh nhạt, đường kính chắc tầm bằng cái đầu đũa ăn cơm…(Còn tiếp)
>> Xem chi tiết Dàn ý tả một loại rau bình dị ở làng quê tại đây
II. Bài văn mẫu Tả một loại rau bình dị ở làng quê
Quê tôi thuộc vùng đồng bằng sông Hồng, đất đai trù phú, màu mỡ thích hợp trồng nhiều loại hoa màu. Nhà ông bà tôi làm lúa nước là chủ yếu, thế nhưng sau nhà ông vẫn dành một khoảng đất trống để trồng rau, nuôi gà, thỉnh thoảng đổi món cho cả nhà. Mỗi đợt về quê tôi lại được ông hái rau dền cơm nấu canh, đó là thứ rau ngon mà tôi thích nhất.
Dền cơm là thứ rau dễ mọc, chẳng cần chăm bón gì mấy mà vẫn lên xanh tốt chứ không kén như mấy loài rau cải, đậu các loại. Dền là loài cây thân thảo, cây trưởng thành cao tầm 20-30 cm, rễ mọc nông, ưa những vùng đất tơi xốp. Thân cây nhỏ, mềm, có màu xanh nhạt, đường kính chắc tầm bằng cái đầu đũa ăn cơm. Lá cây mọc từ gốc cho tới tận ngọn, một cây thường có nhiều lá. Cũng giống như thân cây, lá dền cũng mang một màu xanh lá mạ, đôi lúc ta còn tưởng chúng ngả hẳn sang màu trắng. Lá dền cơm không to bản, dày dặn giống như anh dền đỏ, mà lại mỏng manh, mềm mại, mỗi lá to và có hình gần như cái thìa con.
Gân lá hình mạng, nằm chìm hẳn dưới mặt lá. Rau dền cũng có hoa, nhưng hoa không có màu sắc, cũng chẳng đẹp sặc sỡ như những loài cây khác, mà dung dị gần gũi như chính bản thân nó vậy. Hoa dền mọc từ nách lá, cây cứ hơi già một chút là đã thấy hoa trồi lên, thành từng chùm, từng chùm những hạt li ti kết lại với nhau. Khi cây già, hoa già rồi chúng lại rụng xuống đất, dăm bữa nửa tháng sau lại thấy chỗ ấy đầy cây non mơn mởn, trông thích mắt. Đôi lúc hoa mọc nhanh quá, không kịp ăn, ông tôi lại tiếc, bởi cây mà có hoa thì ăn đắng không còn ngọt như thời còn non nữa.
Rau dền nấu canh cua là món ngon tuyệt hảo, lại dễ làm, bởi cái ngọt của rau quyện lẫn cái ngọt của thịt cua tạo ra một thứ vị thật lạ miệng, ngon cơm. Ngày nay, cua đồng khó kiếm, ông tôi lại nấu rau dền với thịt bằm, đôi lúc là nấu không, nhưng món canh ấy vẫn ngon, ngon bởi cái mùi thơm hăng hắc là lạ của rau dền cơm.
Xa quê, thứ tôi nhớ nhất là món canh rau dền, nhớ cả vườn dền cơm của ông nữa. Ngày ngày ở đó, ông tôi vẫn thường cày cuốc, chăm bón, trông nom thật tỉ mẩn, để chờ tôi về, ông lại hái nấu canh. Nghĩ mà thương ông đã già, khó nhọc lại vẫn cứ hết lòng thương chúng tôi như thế!
——————-HẾT——————-
Cùng với bài Tả một loại rau bình dị ở làng quê, để nâng cao kĩ năng viết của mình, các em có thể tham khảo thêm: Tả cây bàng đang thay lá, Tả về một loài cây mà em biết, Tả cây hoa cúc, Tả cây na.
Đăng bởi: THPT Ngô Thì Nhậm
Chuyên mục: Giáo Dục