Tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em với đầy đủ dàn ý chi tiết cùng các bài văn mẫu hay nhất được các THPT Ngô Thì Nhậm biên soạn, tổng hợp, chọ lọc từ các bài văn hay nhất của các em học sinh trên cả nước.
Những bài văn mẫu về Tả cảnh hoàng hôn quê em dưới đây sẽ giúp các em củng cố vốn từ ngữ, nâng cao kỹ năng viết văn tả cảnh, hoàn thiện bài văn miêu tả lớp 5. Sau đây mời các bạn học sinh tham khảo ngay các bài văn mẫu tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em.
Đề bài: Tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em
Dàn ý Tả cảnh hoàng hôn quê em
1. Mở bài:
Giới thiệu bao quát về quê hương:
- Quê tôi là một làng chài ven biển..
- Vùng quê tuy nghèo nhưng không phải không có những niềm vui.
- Với tôi, kỷ niệm sâu sắc nhất chính là được ngắm cảnh hoàng hôn trên biển.
2. Thân bài:
Tả cảnh hoàng hôn theo trình tự thời gian.
- Chiều nào cũng vậy, tôi cùng lũ bạn bước nặng trịch trên những cồn cát đầu làng sau buổi tan trường.
- Cồn cát mênh mông gắn bó với cả tuổi thơ tôi. Nó còn gắn với bao trò chơi bí mật của lũ trẻ con miền biển.
- Tôi về nhà, cất sách vở nhưng không nấu cơm ngay. Bao giờ cũng vậy, tôi dọn dẹp sân thềm trước và tranh thủ ngắm lúc hoàng hôn.
- Hôm nay biển xanh chỉ hơi gợn sóng nhưng chỉ có dân miền biển như chúng tôi mới rõ, ở trong cái sự phẳng lặng kia, biển đang động lắm.
- Chả là, đó là lúc nước triều bắt đầu dâng mà.
- Gió biển hôm nay nhẹ nhàng mát rượi.
- Vị mặn thổi vào khiến con mắt tôi cảm giác cay cay.
- Biển bắt đầu nhợt nhạt vì mặt trời sắp lặn.
- Những tia nắng cuối cùng của một ngày không đủ tạo màu trên biển mà đủ để mặt biển ánh lên màu trắng hơi phớt vàng nhợt nhạt.
- Mặt trời bắt đầu tắt nắng.
- Phía xa kia không phải là ông mặt trời chiếu những tia nắng chói chang mà là một quả cầu rực đỏ đặt trên một cái mâm lớn màu xanh lục.
- Quả cầu lửa nhỏ dần rồi cứ thế rơi trụt vào trong lòng biển cả.
- Phía ngoài khơi chi chít những chiếc tàu đang rướn mình hướng về phía làng tôi.
- Trong những chiếc tàu kia, có một chiếc ngày nào tôi cũng chờ cũng đợi.
3. Kết bài:
- Bữa cơm chiều đã dọn xong vừa kịp lúc bố mẹ tôi về.
- Bố nhâm nhi chén rượu kể câu chuyện cả ngày đi biển. Còn mẹ vừa ăn vừa thỉnh thoảng lại xoa đầu đứa con trai.
- Mẹ nhìn tôi bằng ánh mắt vô cùng trìu mến như đang ngợi khen sự ngoan ngoãn của con trai mình.
- Tôi thấy lòng ấm lại, ấm như bát cơm đầy đang nằm trong bàn tay nhỏ của tôi.
20 Bài văn mẫu Tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em hay nhất
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 1
Quê hương em biết bao tươi đẹp
Đồng lúa xanh, núi rừng ngàn cây.
Một cảnh đẹp mà em thích nhất là cảnh hoàng hôn trên đồng quê yên ả, thanh bình.
Khi ông Mặt Trời dần dần xuống sau dãy núi xa xa, ánh nắng vàng ấm áp còn sót lại rải nhẹ trên bờ đê, thảm cỏ, ngả dài trên ruộng lúa. Sóng lúa ánh lên và nhấp nhô trong làn gió thoảng qua. Từ phía chân trời, những đàn chim ríu rít gọi bầy rồi bay về tổ. Đàn sếu nhởn nhơ trên bầu trời rộng và xanh thẳm không cùng.
Xa xa, thấp thoáng bóng người đi tháo nước, be bờ. Những dòng nước mát lành được đưa vào ruộng lúa, chúng hòa vào đất giúp cây lúa có thêm sức mạnh sau một ngày chống chọi với nắng trời. Ánh nắng mỗi lúc một nhạt dần rồi tắt hẳn. Trên đỉnh núi là một màu vàng của ráng chiều bao phủ. Những đàn trâu mải miết gặm cỏ trên đồi:
“Gặm cả hoàng hôn, gặm buổi chiều sót lại”. Thế rồi, tiếng sáo vi vút ngân vang, đàn trâu vểnh tai nghe rồi lững thững đi về, bóng sừng trâu in đậm giữa ruộng đồng yên lặng. Theo sau những đàn trâu no cỏ là đám mục đồng đang trò chuyện râm ran. Tất cả đã làm cho làng quê thêm đẹp. Ngoài đồng, các bác nông dân cũng lần lượt đi về, họ bàn bạc cho vụ mùa sắp đến.
Bấy giờ ráng chiều cũng nhạt dần rồi không còn nữa. Ánh sáng chỉ còn phảng phất phía tây. Những đám mây xám đục là là bay đến. Bầu trời mịt màu lam thẫm. Sương đêm chập chờn rơi rồi tụ tập trên đám ngọn cỏ, ẩn hiện trong bóng đêm mờ ảo đang sắp sửa buông xuống.
Người đi đường vãn dần, âm thanh trên đường làng cũng lắng chìm sau bóng hoàng hôn. Trong các bụi rậm ven đường, những chú tắc kè rón rén bước ra, rồi chúng tung tăng nhảy nhót, trườn lên những thân cành và cất tiếng kêu vang. Đây đó, văng vẳng tiếng côn trùng trò chuyện trong lòng đất, chúng đã thức dậy sau một ngày ngủ say sưa. Trong làng, nhà nhà đã nấu cơm chiều, thả khói nghi ngút cả một vùng quê yên tĩnh. Những đàn gà đã lên chuồng kêu tục… tục. Các chị gà mái thì thầm bàn nhau sẽ thức thâu đêm để lo cho việc ngày mai đẻ trứng. Thế rồi, chúng cũng lim dim với giấc ngủ chẳng đợi chờ.
Ôi! Hoàng hôn trôn quê hương em có bao nhiêu lí thú. Em yêu nơi ấy vô cùng.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 2
Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tôi học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời.
Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Tôi khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Chà, đẹp quá! Trên nền trời cao thẳm những cánh diều sáo vút cao của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.
Mải ngắm quê hương, ông mặt trời xuống núi từ bao giờ. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tôi lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.
Chà, quê mình đẹp quá! Đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. Tôi mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 3
Bình minh là khởi đầu cho ngày mới thì hoàng hôn chính là thời điểm kết thúc một ngày. Không đẹp không rạng ngời như bình minh nhưng hoàng hôn lại khiến nhiều người thổn thức, ngẩn ngơ bởi cái đẹp, sự bình yên của thời điểm cuối ngày.
Bầu trời đang dịu lại, ánh nắng không còn chói chang, nhìn xa xa từng tia nắng cuối chìm dần dưới ngọn núi, ngọn cây thật thú vị. Ngọn núi phía chân trời như đang nuốt mặt trời chỉ còn lé loi vài thứ ánh sáng yếu ớt. Bầu trời cũng trở nên khác lạ hơn ban ngày khi mây nhiều hơn, từng đám mây trôi lững lờ. Những đàn chim ríu rít gọi nhau về tổ sau một ngày kiếm ăn vất vả.
Cảnh vật thiên nhiên của một ngày đang dần kết thúc, người nông dân trở về nhà sau một ngày làm việc ngoài cánh đồng, từng đàn trâu bò theo chân người du mục trở về chuồng, bước đi chậm chạp, bụng con nào con nấy no căng. Xa xa vang vọng tiếng chim kéo nhau về tổ trước khi trời sập tối. Xung quanh nhà những chú gà lon ton đi tìm chỗ ngủ, tiếng gà mái cục tác, tiếng gà con ríu rít…tất cả lim dim chim vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Buổi tối đến cả nhà em lại quây quần bên nhau, bố vừa đi làm về, mẹ cũng đã chuẩn bị xong bữa tối. Bên ngoài sương đêm cũng đã bắt đầu xuất hiện và bao phủ trên nhiều cành cây ngọn cỏ, tiếng côn trùng bắt đầu xuất hiện văng vẳng, thế giới côn trùng đang vươn mình thức dậy sau cả ngày ẩn nấp. Em chợt nghĩ cả thế giới này chắc chẳng bao giờ nghỉ ngơi.
Quả thật là buổi chiều ngắm nhìn cảnh hoàng hôn thật bổ ích, thiên nhiên tươi đẹp và rộng lớn biết bao. Cảnh hoàng hôn quê em không tráng lệ như bình minh nhưng lại bình yên, huyền ảo lạ kì.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 4
Ngày chủ nhật được nghỉ học, sau khi làm xong hết mọi việc, tôi cùng anh bạn hàng xóm ra đầu làng chơi. Trời bắt đầu khuất sau rặng tre, tôi chợt nhận ra cảnh hoàng hôn trên quê mình thật tuyệt đẹp.
Ông mặt trời đang dần dần khuất, cái nắng đã không còn gắt như trước đó, không khí đã dịu, ánh rẻ quạt chiếu lên bầu trời như muốn xiên thủng màng mây trắng ngà. Dưới ánh hoàng hôn, nhiều cánh chim bắt đầu bay về tổ, một đàn cò trắng còn muốn khoe sắc lông trắng của mình dưới ánh vàng của hoàng hôn, màu hồng hồng của nắng chiều như tô điểm thêm vẻ đẹp của chúng. Trên cao là những con én bay liệng như muốn nhìn bầu trời lần cuối trước khi trú cánh vào một nơi nào đó. Nhìn những cánh chim. Em ước mình có thêm đôi cánh để được bay cao, bay xa, bay với những ước mơ bay bổng của mình, bay để được ngắm phong cảnh quê hương thanh bình. Gió chiều thoang thoảng, phả vào mặt em làm em cảm thấy hân hoan, sảng khoái.
Đó là không khí của cảnh hoàng hôn trên vùng quê em, khung cảnh bên dưới mặt đất càng làm em thích thú hơn. Trên cánh đồng làng, các bác nông dân đã thu xếp nông cụ để trở về nhà sau một ngày lao động hiệu quả. Từng tốp người xuất hiện trên đường làng đang cười nói vui vẻ, tựa như họ đang rất hài lòng về thành quả lao động của mình. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng máy cày, máy xới nổ ì ạch trên đường, tiếng trâu bò rống rộn ràng vang cả xóm. Tất cả như một dàn hòa ca đang hòa tấu trên một vùng quê. Ngắm những gì đang diễn ra tại quê mình mà lòng em cảm thấy tự hào, vui sướng biết bao. Những lúc nhìn thấy quê mình đẹp như vậy tôi mới hiểu được những người xa quê người ta mới nhớ quê biết nhường nào.
Trên con đường làng với những hàng cây râm mát, những chú chim đang tụ về để tìm tổ, chúng đang hót líu lo. Dưới đường các bác nông dân đang đi làm đồng về. Em cùng hòa mình vào dòng người đang chầm chậm trở về nhà, trên mặt mỗi người tuy mệt mỏi nhưng vẫn thể hiện một niềm vui sướng hân hoan. Càng về chiều, ánh nắng càng đẹp hơn và phản chiếu xa hơn. Ông mặt trời như muốn mở to đôi mắt soi xuống quê em để cùng chung không khí vui tươi, thanh bình của mọi người, và cũng để dần đưa mọi người về với gia đình, về với tổ ấm của họ.
Mặt trời mỗi lúc một khuất dần, ánh nắng đã mờ dần. Hàng cau bên đường, hương cau thoang thoảng càng quyến rũ lòng người. Chim đã tìm được về tổ sau một ngày làm việc vất vả. Các con của chúng ríu ra ríu rít gọi mẹ để được mớm mồi. Nhìn cảnh tượng ấy, em chợt mỉm cười một mình vì lát nữa thôi, em cũng như con chim non kia, sẽ được ông bà, cha mẹ ra đón và sẽ dành cho em thật nhiều tình thương còn hơn lũ chim kia.
Mặt trời không còn đủ kiên nhẫn lán lại mà chứng kiến mọi cảnh tượng đang diễn ra trên mặt đất. Nó đã khuất hẳn, những tia nắng cuối cùng còn hắt lại trên những đám mây nhiều hình. Bóng tôi lan dần trên bầu trời. Cảnh vật mờ dần, đôi chỗ sương trắng đã chập chờn. Người đi đường thưa thớt, thỉnh thoảng có vài người đưa trâu về muộn còn quát tháo chúng đi nhanh hơn.
Tôi đã trở về đến nhà, nhìn lại cảnh xóm làng tôi đã nhận thấy cây cối, nhà cửa đã nhòa đi trong ánh sáng mờ mờ. Khói bếp của mọi nhà lan tỏa trong bóng chiều sương mờ bao phủ. Trời tối hẳn, những ánh sao bắt đầu lấp lánh khoe sắc trên bầu trời. Trên đồng, những chú côn trùng cũng mở dàn đồng ca muôn thuở. Trong xóm, ánh đèn đã sáng lên trong các nhà và có gia đình đã quây quần bên mâm cơm chiều.
Ngồi bên mâm cơm với gia đình, tôi vô cùng vui sướng. Tôi thấy hoàng hôn trên quê mình sao mà đẹp, sao mà thân thương đến thế. Khó trách vì sao mà nhiều văn nghệ sĩ hay nhắc đến cảnh hoàng hôn trong các sang tác của mình. Tôi tự hứa với long, mình nhất định phải thành đạt để trở về xây dựng quê mình thêm giàu thêm đẹp.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 5
“Quê hương là gì hở mẹ Mà cô giáo dạy phải yêu Quê hương là gì hở mẹ Ai đi xa cũng nhớ nhiều”
Bạn đang xem: Tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em hay nhất (20 Mẫu)
Lời thơ trong “Bài học đầu cho con” của nhà thơ Đỗ Trung Quân đã gửi gắm tình cảm dành cho quê hương. Đối với riêng em, quê hương là một vùng quê thật thanh bình, đẹp đẽ. Nhưng em thích nhất là khung cảnh quê hương lúc hoàng hôn.
Sau một ngày dài, ánh nắng đã dịu hẳn, rồi dần dần biến mất. Thời tiết trở nên dễ chịu hơn, không còn oi bức như buổi trưa. Thỉnh thoảng, từng đợt gió thổi từ cánh đồng khiến con người dễ chịu hơn. Tiếng ve kêu đã bắt đầu râm ran trong những tán phượng vĩ. Từng chùm phượng nở đỏ cả một khoảng trời.
Trên cao, cả một khoảng trời nhuộm đỏ. Ông mặt trời giống như một quả cầu khổng lồ, lặn dần về phía chân trời. Có lẽ, sau một ngày lao động vất vả, ông đã thấm mệt. Những đám mây với nhiều hình thù kỳ dị đang di chuyển một cách lười biếng.
Cánh đồng lúa chín vàng ươm đã thu hoạch được một nửa. Hương lúa thơm vị ngọt ngào của đất trời. Trời sắp tối mà các bác nông dân vẫn đang miệt mài làm việc. Họ cố gắng làm nốt xong phần công việc trong ngày. Trên con đê đầu làng, đàn trâu vẫn đang say sưa gặm cỏ. Một nhóm trẻ con đang chơi thả diều. Từng con diều bay lượn trên bầu trời lộng gió.
Xa xa, con sông như một người mẹ hiền từ đang ôm lấy xóm làng. Nhờ có phù sa của con sông bồi đắp, những cánh đồng xung quanh trở nên tươi tốt. Lũy tre xanh rì rào trong gió. Khi mặt trời khuất hẳn, cũng là lúc màn đêm đã bao trùm lấy xóm làng thân thương.
Vẻ đẹp của hoàng hôn trên quê hương thật khiến con người cảm thấy say mê. Từ đó, em càng thêm yêu mến và trân trọng quê hương của mình.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 6
Chủ nhật được nghỉ học, tôi cùng mấy bạn hàng xóm ra đầu làng chơi. Ông mặt trời bắt đầu khuất dần sau rặng tre, tôi chợt nhận ra hoàng hôn đã đến.
Ông mặt trời sau một ngày làm việc vất vả đã chuẩn bị được nghỉ ngơi. Ánh nắng đã không còn gay gắt. Không khí đã dịu, ánh rẻ quạt chiếu lên bầu trời như muốn xiên thủng màng mây trắng ngà. Dưới ánh hoàng hôn, nhiều cánh chim bắt đầu bay về tổ, một đàn cò trắng còn muốn khoe sắc lông trắng của mình dưới ánh vàng của hoàng hôn. Màu hồng hồng của nắng chiều như tô điểm thêm vẻ đẹp của chúng. Trên cao là những con én bay liệng như muốn nhìn bầu trời lần cuối trước khi trú cánh vào một nơi nào đó. Nhìn những cánh chim, tôi ước mình có thêm đôi cánh để được bay lượn như chúng. Gió chiều thoang thoảng, phả vào mặt em làm em cảm thấy hân hoan, sảng khoái.
Đó là không khí của cảnh hoàng hôn trên vùng quê em, khung cảnh bên dưới mặt đất càng làm em thích thú hơn. Trên cánh đồng, các bác nông dân đã thu xếp nông cụ để trở về nhà sau một ngày lao động hiệu quả. Từng tốp người xuất hiện trên đường làng đang cười nói vui vẻ, tựa như họ đang rất hài lòng về thành quả lao động của mình. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng máy cày, máy xới nổ ì ạch trên đường, tiếng trâu bò rống rộn ràng vang cả xóm. Tất cả như một dàn hòa ca đang hòa tấu trên một vùng quê. Ngắm những gì đang diễn ra tại quê mình mà lòng em cảm thấy tự hào, vui sướng biết bao. Những lúc nhìn thấy quê mình đẹp như vậy tôi mới hiểu được những người xa quê người ta mới nhớ quê biết nhường nào.
Trên con đường làng với những hàng cây râm mát, những chú chim đang tụ về để tìm tổ, chúng đang hót líu lo. Dưới đường các bác nông dân đang đi làm đồng về. Em cùng hòa mình vào dòng người đang chầm chậm trở về nhà, trên mặt mỗi người tuy mệt mỏi nhưng vẫn thể hiện một niềm vui sướng hân hoan. Càng về chiều, ánh nắng càng đẹp hơn và phản chiếu xa hơn. Ông mặt trời như muốn mở to đôi mắt soi xuống quê em để cùng chung không khí vui tươi, thanh bình của mọi người, và cũng để dần đưa mọi người về với gia đình, về với tổ ấm của họ.
Mặt trời mỗi lúc một khuất dần, ánh nắng đã mờ dần. Hương cau thoang thoảng càng quyến rũ lòng người. Những chú chim đã tìm được về tổ sau một ngày làm việc vất vả. Ông mặt trời không còn đủ kiên nhẫn nại mà chứng kiến mọi cảnh tượng đang diễn ra trên mặt đất. Ông đã khuất hẳn, những tia nắng cuối cùng còn hắt lại trên những đám mây nhiều hình. Bóng tối lan dần trên bầu trời. Cảnh vật mờ dần, đôi chỗ sương trắng đã chập chờn. Người đi đường thưa thớt, thỉnh thoảng có vài người đưa trâu về muộn còn quát tháo chúng đi nhanh hơn.
Tôi đã trở về đến nhà, nhìn lại cảnh xóm làng tôi đã nhận thấy cây cối, nhà cửa đã nhòa đi trong ánh sáng mờ mờ. Khói bếp của mọi nhà lan tỏa trong bóng chiều sương mờ bao phủ. Trời tối hẳn, những ánh sao bắt đầu lấp lánh khoe sắc trên bầu trời. Trên đồng, những chú côn trùng cũng mở dàn đồng ca muôn thuở. Trong xóm, ánh đèn đã sáng lên trong các nhà và có gia đình đã quây quần bên mâm cơm chiều.
Ngồi bên mâm cơm với gia đình, tôi vô cùng vui sướng. Tôi thấy hoàng hôn trên quê mình sao mà đẹp, sao mà thân thương đến thế. Khó trách vì sao mà nhiều văn nghệ sĩ hay nhắc đến cảnh hoàng hôn trong các sáng tác của mình. Tôi tự hứa với lòng, mình nhất định phải thành đạt để trở về xây dựng quê mình thêm giàu thêm đẹp.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 7
Khi mặt trời vừa rút sau những đỉnh núi phía tây, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng ngày hè chỉ còn nhạt nhòa. Thành phố của tôi đượm một màu vàng óng.
Lúc này đã quá giờ tan tầm, dòng người và xe cộ vẫn ngược xuôi nhưng đã thưa dần. Đường phố bớt ồn ào, nhộn nhịp. Con đường trở nên rộng lớn, thênh thang. Giữa đường, ngăn cách dòng xe xuôi ngược là một bờ tường rào khoảng năm mười phân. Phía trên là hàng rào lan can sắt màu xanh biếc chạy dọc theo con đường. Hai bên vỉa hè, hàng cây si già rễ, cành sum suê đang trầm tư ngắm chiều tà.
Những chiếc xe buýt vẫn từ tốn, chậm chạp đưa đón các cô chú công nhân than. Trên xe, qua cửa sổ, nhìn các cô chú công nhân, ai cũng như ai, mặt lấm bụi than nhưng vẫn tươi cười rạng rỡ. Vài chiếc xe máy vội vàng lách đi giữa dòng xe cộ. Các chị nữ sinh thướt tha trong tà áo dài trên những chiếc xe mini thong thả, đủng đỉnh như đi dạo. Bóng các bà các mẹ từ các ngõ chợ khệ nệ xách những làn đựng thức ăn vội vã về chuẩn bị bữa ăn cơm chiều. Một vài cậu học trò mải chơi la cà vẫn chụm đầu bên những hàng truyện, hàng đồ chơi. Từ mấy quán bia bên những cây phượng cổ thụ, gió lồng lộng tỏa đi khắp nơi mùi mực nướng thơm phức. Khách hàng, khách du lịch đi ngang qua không thể không dừng chân thưởng thức mực và bia Hạ Long đặc biệt – đặc sản của Quảng Ninh. Những quán giải khát, nước mía thơm mát, bổ dưỡng sau ngày lao động mệt mỏi cũng không kém phần.
Hai chiếc xe tưới nước khổng lồ chạy dọc hai bên đường quốc lộ xả nước để rửa đường và tưới cây bên vỉa hè. Con đường được giội rửa như khoác tấm áo mới bóng loáng. Trên vỉa hè, những cây si già không còn trầm tư với màu xanh mờ của bụi nữa mà trở nên xanh rì, tươi tắn và khỏe khoắn. Mọi người đi dạo phố dường như đông hẳn lên. Nắng đã tắt hẳn. Màn đêm nhàn nhạt bao trùm khắp nơi. Lúc này, đường phố đã bắt đầu lên đèn. Thành phố chuyển mình sang những hoạt động mới của một buổi tối.
Một ngày lao động sôi nổi của thành phố của quê hương em kết thúc như vậy đấy. Em yêu quê hương mình biết bao nhiêu.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 9
Ai đi xa quê hương chắc hẳn cũng sẽ chẳng bao giờ quên được hình ảnh mặt trời lấp ló sau rặng tre để chuẩn bị khuất bóng về nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả. Hình ảnh đó cũng là cái nôi nuôi dưỡng tâm hồn của biết bao trẻ thơ như em.
Khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống, những tia nắng mặt trời cũng yếu ớt hơn, không còn vẻ chói chang, mãnh liệt như hồi ban trưa. Cánh cò bay, đồng lúa, cây cối, tất cả đều được bao phủ bởi một màu vàng cam thật nên thơ. Nó như một bức tranh được một vị họa sĩ nổi tiếng khắc họa trong thời gian tập trung nhất, và nó cũng cho người thưởng thức một cảm giác bình yên, nhẹ nhàng đến lạ. Những cơn gió mát chiều vàng từ đâu thổi đến khiến những bông lúa trĩu hạt, những cành cây, những bông hoa bỗng đung đưa như hát vang bài ca chào tạm biệt một ngày đã qua.
Xa xa, từng đàn trâu đang cùng nhau rảo bước quay về nhà cho kịp trời tối. Những cái bụng no căng cỏ mới thích làm sao. Những chú mục đồng vắt vẻo trên lưng trâu, thỉnh thoảng cao hứng lại thổi một bài sáo nghe thật vui tai. Mấy bác gái cũng í ới gọi nhau ra giếng đình làng giặt đồ để sáng mai đi làm đồng cho sớm. Vài câu chuyện không đầu không đuôi, rồi những tràng cười sảng khoái xóa tan cảm giác mệt mỏi sau một ngày lao động vất vả. Mấy đứa trẻ cũng tung tăng chạy dọc khắp xóm nô đùa nhau sau khi đi học về. Tiếng hò reo, tiếng nói cười khiến cho khung cảnh quê chiều muộn trở nên nhộn nhịp hơn.
Những ống khói của nhà bếp trong làng đã bay ngút. Nhà ai cũng đang chuẩn bị cho bữa tối sum họp bên gia đình. Bầu trời cũng đã tối hẳn, những ngôi sao cũng đã bắt đầu hiện rõ. Côn trùng cũng bắt đầu hoạt động. Chúng kêu râm ran ngoài đồng, trong vườn để chuẩn bị cùng nhau đi kiếm mồi, hoặc để tìm bạn đời.
Trên trời, những áng mây xám đục bay tà tà, chậm rãi như đang vãn cảnh nhân gian. Sương đêm bắt đầu rơi rồi tụ tập nhau trên những ngọn cỏ non. Các nhà trong làng, đèn đã lên từ bao giờ. Hoàng hôn nhường chỗ cho trăng sáng và những ánh sao lấp lánh về đêm.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 9
Trong ngày có hai thời điểm mà em thấy khung cảnh trở nên đẹp hơn bao giờ hết đó chính là lúc bình minh và lúc hoàng hôn. Đối với em, em vẫn luôn thích được ngắm nhìn cảnh mặt trời buông xuống. Khi ấy, làng quê nơi em đang sống trở nên yên bình đến lạ.
Những tia nắng lúc này dần dịu lại. Ông mặt trời dường như đang di chuyển khuất dần phía sau những dãy núi. Hoàng hôn buông, cả một vùng quê như đang chìm dần vào trong bóng tối. Cánh đồng lúa trong bóng chiều tà mang một vẻ bình yên. Những bác nông dân đã bắt đầu rời khỏi ruộng lúa nhà mình. Thi thoảng lại có một làn gió bay ngang qua khiến cho những bông lúa nghiêng mình cúi chào. Chúng nhẹ đung đưa qua bên này rồi lại qua bên kia.
Đâu đó, những đứa trẻ trăn trâu cất vang lên tiếng sáo gọi trâu về. Những chú trâu đang mải miết gặm cỏ giờ nghe thấy tiếng sáo cũng bắt đầu đủng đỉnh trở về.
Bên dưới gốc đa đầu làng, bác hàng nước cũng chuẩn bị thu dọn hàng quán. Những căn bếp đang chờ mọi người về thổi lửa. Những bữa cơm đang chờ cả gia đình quây quần bên nhau. Chỉ nghĩ đến đó thôi là ai nấy đều rảo bước thật nhanh.
Ông mặt trời dần khuất hẳn sau dãy núi phía xa. Bầu trời trở nên u tối hơn hẳn. Từ gian bếp nhà ai, mùi hương đã bắt đầu bay ra lan tỏa khắp một vùng. Cảnh tượng bình yên ấy cứ lặp đi lặp lại mỗi ngày mà em vẫn thấy thật đáng yêu.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 10
Khi mặt trời vừa rút sau những đỉnh núi phía tây, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng ngày hè chỉ còn nhạt nhòa. Thành phố của tôi đượm một màu vàng óng.
Lúc này đã quá giờ tan tầm, dòng người và xe cộ vẫn ngược xuôi nhưng đã thưa dần. Đường phố bớt ồn ào, nhộn nhịp. Con đường trở nên rộng lớn, thênh thang. Giữa đường, ngăn cách dòng xe xuôi ngược là một bờ tường rào khoảng năm mười phân. Phía trên là hàng rào lan can sắt màu xanh biếc chạy dọc theo con đường. Hai bên vỉa hè, hàng cây si già rễ, cành sum suê đang trầm tư ngắm chiều tà.
Những chiếc xe buýt vẫn từ tốn, chậm chạp đưa đón các cô chú công nhân than. Trên xe, qua cửa sổ, nhìn các cô chú công nhân, ai cũng như ai, mặt lấm bụi than nhưng vẫn tươi cười rạng rỡ. Vài chiếc xe máy vội vàng lách đi giữa dòng xe cộ. Các chị nữ sinh thướt tha trong tà áo dài trên những chiếc xe mini thong thả, đủng đỉnh như đi dạo. Bóng các bà các mẹ từ các ngõ chợ khệ nệ xách những làn đựng thức ăn vội vã về chuẩn bị bữa ăn cơm chiều. Một vài cậu học trò mải chơi la cà vẫn chụm đầu bên những hàng truyện, hàng đồ chơi. Từ mấy quán bia bên những cây phượng cổ thụ, gió lồng lộng tỏa đi khắp nơi mùi mực nướng thơm phức. Khách hàng, khách du lịch đi ngang qua không thể không dừng chân thưởng thức mực và bia Hạ Long đặc biệt – đặc sản của Quảng Ninh. Những quán giải khát, nước mía thơm mát, bổ dưỡng sau ngày lao động mệt mỏi cũng không kém phần.
Hai chiếc xe tưới nước khổng lồ chạy dọc hai bên đường quốc lộ xả nước để rửa đường và tưới cây bên vỉa hè. Con đường được giội rửa như khoác tấm áo mới bóng loáng. Trên vỉa hè, những cây si già không còn trầm tư với màu xanh mờ của bụi nữa mà trở nên xanh rì, tươi tắn và khỏe khoắn. Mọi người đi dạo phố dường như đông hẳn lên. Nắng đã tắt hẳn. Màn đêm nhàn nhạt bao trùm khắp nơi. Lúc này, đường phố đã bắt đầu lên đèn. Thành phố chuyển mình sang những hoạt động mới của một buổi tối.
Một ngày lao động sôi nổi của thành phố của quê hương em kết thúc như vậy đấy. Em yêu quê hương mình biết bao nhiêu.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 11
Nếu bình minh là khởi đầu cho ngày mới thì hoàng hôn chính là thời điểm kết thúc một ngày. Không đẹp không rạng ngời như bình minh nhưng hoàng hôn lại khiến nhiều người thổn thức, ngẩn ngơ bởi cái đẹp, sự bình yên của thời điểm cuối ngày.
Bầu trời đang dịu lại, ánh nắng không còn chói chang, nhìn xa xa từng tia nắng cuối chìm dần dưới ngọn núi, ngọn cây thật thú vị. Ngọn núi phía chân trời như đang nuốt mặt trời chỉ còn lẻ loi vài thứ ánh sáng yếu ớt. Bầu trời cũng trở nên khác lạ hơn ban ngày khi mây nhiều hơn, từng đám mây trôi lững lờ. Những đàn chim ríu rít gọi nhau về tổ sau một ngày kiếm ăn vất vả.
Cảnh vật thiên nhiên của một ngày đang dần kết thúc, người nông dân trở về nhà sau một ngày làm việc ngoài cánh đồng, từng đàn trâu bò theo chân người du mục trở về chuồng, bước đi chậm chạp, bụng con nào con nấy no căng. Xa xa vang vọng tiếng chim kéo nhau về tổ trước khi trời sập tối. Xung quanh nhà những chú gà lon ton đi tìm chỗ ngủ, tiếng gà mái cục tác, tiếng gà con ríu rít tất cả lim dim chim vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Buổi tối đến cả nhà em lại quây quần bên nhau, bố vừa đi làm về, mẹ cũng đã chuẩn bị xong bữa tối. Bên ngoài sương đêm cũng đã bắt đầu xuất hiện và bao phủ trên nhiều cành cây ngọn cỏ, tiếng côn trùng bắt đầu xuất hiện văng vẳng, thế giới côn trùng đang vươn mình thức dậy sau cả ngày ẩn nấp. Em chợt nghĩ cả thế giới này chắc chẳng bao giờ nghỉ ngơi.
Quả thật là buổi chiều ngắm nhìn cảnh hoàng hôn thật bổ ích, thiên nhiên tươi đẹp và rộng lớn biết bao. Cảnh hoàng hôn quê em không tráng lệ như bình minh nhưng lại bình yên, huyền ảo lạ kỳ.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 12
Em may mắn được sinh ra và lớn lên ở “thành phố biển” Vũng Tàu. Quê hương em đẹp vào mọi khoảnh khắc trong ngày, nhưng đối với em có lẽ đẹp nhất là lúc ánh hoàng hôn buông dần trên mặt biển.
Chiều chiều, em thường đi dạo một mình trên bãi cát trải dài, ngắm nhìn khoảnh khắc tuyệt đẹp khi mặt trời buông xuống. Phía xa, mặt trời đỏ rực như hòn lửa xuống dần ở phía chân trời, lúc thì ẩn sau đám mây, lúc lại như nằm một nửa trên mặt biển, nửa kia bị chìm xuống biển. Màu trời chuyển từ xanh ngọc, sang vàng ruộm, rồi từ đỏ lựng sang tím ngắt như có người thợ nhuộm vừa làm việc. Từng đám mây hồng chuyển dần sang màu vàng nhạt, chầm chậm bay trên trời cao rồi chuyển sang xám xịt lấp ló trên bầu trời những ánh sao nhỏ bé. Những tia nắng cuối cùng của ngày như còn bịn rịn, trút hết sinh khí của mình trên những cành cây, mái nhà, tràn xuống cả bãi cát dài mênh mông. Gió thổi rì rào như cối xay lúa, từ biển thổi vào mát rượi, khiến tâm hồn con người cũng trở nên thanh thản sau chuỗi ngày làm việc mệt mỏi. Gió thổi hai rặng phi lao ven bờ nghe xào xạc như đang cất lên khúc ca ca ngợi vẻ đẹp diệu kỳ của vùng biển quê hương.
Đằng xa, đàn chim lũ lượt kéo nhau về tổ. Một vài con sà xuống sát mặt biển như tìm kiếm nốt chút gì đó. Thủy triều làm cho nước biển rút dần nhưng những cơn sóng vẫn mang sinh khí tràn trề. Từng đợt sóng gối lên nhau, xô vào bờ cát để lộ ra những mảnh vỏ sò trắng muốt.
Đâu đây vang lên tiếng nói, tiếng cười, tiếng cảm thán của du khách khi được chứng kiến vẻ đẹp tuyệt bích của thiên nhiên. Một ngày đã dần kết thúc nhưng nhịp sinh hoạt mới lại bắt đầu mở ra. Hoàng hôn buông xuống cũng là lúc người dân chài chuẩn bị ra khơi đánh cá. Gương mặt ai cũng rạng rỡ vì sắp sửa được đi chinh phục thiên nhiên rộng lớn. Từng chiếc thuyền lần lượt tiến ra biển khơi. Chiếc nào cũng mạnh mẽ như con tuấn mã, lướt băng băng trên mặt biển. Những cánh buồm vút cao, thon thả, rướn thân trắng để thâu góp gió. Những người dân chài cất lên khúc hát yêu đời, yêu sống, cầu mong một chuyến đi thuận lợi, sóng yên biển lặng, cá đầy khoang.
Ngồi trên những tảng đá, gió thổi vào mát rượi mang theo hương vị mặn mòi của biển cả khiến mắt cay cay, đưa mắt xa xăm ngắm cảnh hoàng hôn dần buông xuống, một cảm xúc khó tả cứ chực trào dâng lên trong lòng em. Đó có phải là cảm giác vui sướng, ngỡ ngàng khi được chứng kiến sự thay đổi ngoạn mục của thiên nhiên, hay đó là tình yêu quê hương, tình yêu biển cả tha thiết ? Thật tự hào khi được trở thành người con của biển cả. Sau này dù có đi đến những phương trời xa lạ thì Vũng Tàu và cảnh hoàng hôn trên biển quê hương vẫn in đậm trong tâm trí em như một điểm tựa tinh thần, một kỉ niệm tuổi thơ.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 13
Quê hương em là một ngôi làng nhỏ phía dưới chân núi. Nơi đây cuộc sống bình dị, con người chất phác, thật thà. Dù đi xa đến đâu, em vẫn luôn nhớ mãi từng khung cảnh ở quê hương mình. Nhưng nhớ nhất, chính là những buổi hoàng hôn của những ngày mùa đông.
Vào những chiều đông giá rét, chỉ tầm năm giờ chiều là trời bắt đầu tối lại, hoàng hôn buông dần xuống. Từ trên cao, ông mặt trời từ từ lùi về ngôi nhà nhỏ ở phía cuối chân trời. Bác đi xuống đến đâu, đất trời tối lại đến đó. Thoạt đầu là một sắc đỏ rực bao trùm lên mọi vật, khiến đất trời trở nên nhá nhem. Cũng là màu đỏ như lúc bình minh. Nhưng tông đỏ của buổi hoàng hôn như trầm lặng và nặng nề hơn rất nhiều. Những cơn gió theo đó bỗng chốc thổi nhanh và mạnh hơn, quét từng cơn rét buốt. Trời về tối, nên càng thêm lạnh lẽo. Hàng tre đan thành bụi thành đàn, oằn mình chống lại gió rét. Trên bầu trời vắng tanh, bởi đàn chim đàn vội kéo nhau về tổ trước khi đêm đen sụp xuống. Tiếng dế, tiếng chim im phăng phắc. Cả không gian chỉ còn tiếng xào xạc của lá cây.
Trên những con đường xi măng trong làng, các bóng đèn đường vàng cam ấm áp dần bật sáng lên. Lúc này, trời đã gần tối hẳn, chỉ còn thấy những vùng sáng tờ mờ trên nền trời sậm sịt. Cây cối cũng chỉ còn là những hình khối đen nhẻm mà thôi. Và sương đêm cũng dần dần ướp xuống, rải đều lên mặt đường, lên mái nhà, lên ngọn cây. Những ngôi nhà gạch mái đỏ nhỏ bé, dần sáng đèn và đỏ lửa. Mọi người sung sướng ngồi cạnh nhau, sẻ chia cho nhau những ấm áp. Rủ rỉ cho nhau nghe những chuyện của ngày dài. Bên đống lửa, chú mèo mướp nằm ngủ gà ngủ gật. Góc cạnh đó, con chó mực cũng cuộn mình ngủ say. Ngoài đường, lác đác vài người đi làm về muộn, cúi gằm lao nhanh để mong sớm về nhà. Họ chạy vụt qua, để lại những vệt sáng trong đêm. Và rồi, trời tối hẳn, đất trời lạnh lẽo, yên ắng, chỉ còn tiếng lá rít gào, tiếng lá khô xào xạc. Tất cả mọi người đều đã yên vị trong mái ấm của mình. Thế là trời đã về đêm.
Khung cảnh hoàng hôn của làng quê vào những ngày đông, đem đến cho em những cảm giác thật đặc biệt. Là rét, là tối đấy. Nhưng chính nhờ đó, cảm giác hạnh phúc khi được ôm chú mèo nhỏ, tựa vào lưng cha xem mẹ nấu cơm trong bếp mới càng thêm ấm áp. Những sung sướng mộc mạc, giản dị ấy chỉ có những buổi hoàng hôn mới đem về được.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 14
Mọi người thường thích ngắm cảnh bình minh, khi mặt trời tỏa rạng muôn nơi tiếp thêm sức sống, năng lượng cho vạn vật đất trời. Thế nhưng niềm vui thích của tôi lại là được ngắm nhìn, đắm say và thả hồn vào cảnh hoàng hôn trên quê hương mình. Trái ngược với sự nhộn nhịp, huyên náo của buổi bình minh thì cảnh hoàng hôn lại yên ả đến lạ thường, đem đến cho người ta cảm giác rất thanh bình, rất Việt Nam.
Những tia nắng vàng chói chang, oi bức của ngày hè dần yếu ớt rồi biến mất. Bao trùm lên làng cảnh giờ đây là bóng chiều. Không còn cái nóng nực của những ngày hè, những cơn gió thổi mát rượi như xua tan đi mọi mệt nhọc của ngày lao động dài. Phía xa, lũy tre làng in bóng trên nền trời thật bình dị. Bầu trời trong xanh với những gợn mây như lũ trẻ con nắm tay thong thả đi chơi.
Cánh đồng đang thì con gái như tấm thảm xanh khổng lồ trải dài đến tận chân trời, xào xạc gió thổi như nói với nhau điều gì sau ngày dài. Các bác nông dân cũng tranh thủ kết thúc việc đồng áng để trở về nhà. Vừa đi họ vừa tíu tít trò chuyện, nụ cười mãn nguyện nở trên môi khi bàn về một mùa vàng bội thu. Đàn trâu nằm ngoan ngoãn dưới gốc đa cổ thụ như những đứa trẻ rất ngoan và vâng lời. Đôi mắt nhắm lim dim như nghỉ ngơi sau buổi cày đồng, thong thả nhai cỏ. Cạnh đó là quán nước chè của bà cụ Tứ đã bán ở đây từ lâu lắm rồi. Các cụ già ngồi nhâm nhi cốc nước chè và bàn luận về những sự kiện, vấn đề trong ngày. Trên con đường làng thân thuộc là hình ảnh những cô cậu học trò tung tăng đi học về, nói chuyện, nô đùa tung tăng; là màu áo xanh của các cô chú công nhân vừa đi vừa tâm sự sau giờ tan ca. Hai bên đường là những rặng dừa thẳng tắp, trái căng tròn như những đàn lượn đủng đỉnh trên cao. Hòa cùng tiếng gió và tiếng chim, một bản đàn thiên nhiên như được vang lên để xoa dịu bao mệt nhọc ngày dài, để hòa vào niềm vui khi hoàn thành công việc.
Thôn xóm bắt đầu nổi lửa để chuẩn bị cho bữa cơm sum họp cuối ngày. Từ những mái nhà tranh đơn sơ đến những ngôi nhà ngoi đỏ chót, khói bốc lên nghi ngút. Từng luồng khói trắng, cuộn xoáy hòa với không gian chiều tối tạo nên một bức màn kỳ ảo bao trùm khắp làng quê. Trời tối dần, tối dần đến khi mọi ánh sáng đã tan biến nhường chỗ cho màn đêm buông xuống. Nhà nhà lên đèn, từ xa nhìn lại, ngôi làng thân yêu ấy như một dòng sông dài rộng với những ánh hoa đăng bồng bềnh trên sóng nước. Đâu đây vang lên âm thanh của những tiếng đài cũ, là một giọng hò xứ Huế thân thương, là một làn điệu dân ca quan họ ngọt ngào, say đắm.
Cảnh hoàng hôn trên quê hương em thật đẹp. Với em thì đó không chỉ còn là cảnh mà đã trở thành một phần hồn, một phần đời, một nỗi niềm gắn bó sâu thẳm, một miền ký ức thân thương.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 15
Quê hương em là một miền quê thanh bình và hạnh phúc. Trong mắt em, dù là khi nào, quê hương cũng mang một vẻ đẹp khó mà dời mắt. Thế nhưng, quê hương em đẹp nhất, có lẽ vẫn là những buổi hoàng hôn.
Khi chiều dần về cuối, mặt trời lui về căn gác nhỏ dưới vách núi. Những chú nắng tinh nghịch vẫn cổ nhảy nhót những nốt cuối trên bụi cây thấp bé, rồi mới chịu về nhà. Ánh sáng trở nên dịu hơn, giống như buổi sáng sớm. Thế nhưng, trong cái ánh sáng ngày muộn ấy, có cái gì đó ấm áp, vàng cam, khiến người ta thư giãn nhiều hơn là sự năng động của sớm mai. Xa xa, từng đàn chim vỗ cánh bay về tổ. Có mấy chú chim nhỏ, còn luyến tiếc một quả mọng chín, cố nán lại thêm một chút rồi mới vội bay theo đàn.
Ngoài đồng, các cô, chú nông dân cũng thu cuốc, dắt trâu về làng. Những đứa trẻ ở trường cũng đang trở về nhà sau ngày học tập căng thẳng. Cái thú vị ở đây, chính là cái nhịp chậm rãi của mọi người. Khác với ở thành phố, giờ tan tầm luôn đông đúc và tiếng còi xe thúc dục nhau ồn ào. Thì ở nơi đây, ai cũng thảnh thơi, di chuyển chậm rãi, vừa đi vừa trò chuyện. Họ không vội vàng, hấp tấp, đó là cái nhàn trong lối sống của nhà nông. Thỉnh thoảng, những cơn gió lướt qua tán lá, gợi lên âm thanh xào xạc, mang theo hương thơm của đất, của lúa, của cỏ cây đã chín say dưới ánh nắng của một ngày dài. Đó đích thị là hương đồng cỏ nội mà ông cha ta vẫn thường hay bảo. Đợi đến khi mọi người trở về nhà thì mặt trời cũng đã đi ngủ, những ngọn đèn vàng sáng ấm áp dần thắp lên khắp nơi. Nếu nhìn từ trên cao, thì giống như có hàng trăm chú đom đóm khổng lồ đang thích chí nằm nghỉ vậy. Và rồi, tiếng nói chuyện, tiếng xô đẩy dọn dẹp, tiếng xoong nồi sau bếp rộn rã vang lên, gợi sự ấm áp, sung túc của gia đình. Những âm thanh ấy là âm thanh của sinh hoạt gia đình, của sự đoàn tụ cuối ngày. Ngoài kia, những ánh sáng cuối cùng cũng đã biến mất, để cho ánh trăng của màn đêm ngự trị khắp nơi. Thế là hoàng hôn đã tắt.
Mỗi ngày, vào thời khắc hoàng hôn buông xuống, em luôn cảm thấy thật thư thái và nhẹ nhàng. Được ngắm nhìn khung cảnh làng quê yên bình lúc ấy, như là một món quà dành cho em. Mong rằng, dù thời gian đi qua, làng quê ngày càng phát triển, thì quê hương em vẫn mãi bình yên như thế.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 16
Thiên nhiên luôn đem đến cho con người những cảnh sắc tuyệt vời. Đối với riêng em, khung cảnh thiên nhiên của quê hương vào lúc hoàng hôn là đẹp nhất. Mỗi khi em ngắm nhìn khung cảnh ấy, em lại cảm thấy thêm yêu quê hương mình hơn.
Sau một ngày, ánh nắng chói chang của ngày hè dịu bớt đi rồi dần biến mất. Không gian làng quê được bao trùm bởi ánh hoàng hôn. Những cơn gió khẽ thổi xua tan đi cái oi bức mùa hè. Lũy tre làng in bóng trên nền trời thật bình dị. Phía phương Tây, bầu trời đỏ rực như lửa cháy. Ông mặt trời giống như một quả cầu khổng lồ đang nặng nhọc nhích từng bước xuống dưới mặt đất. Dường như ông đã quá mệt mỏi sau một ngày làm việc vất vả. Trên cao, từng đám mây khổng lồ lững thững trôi như đang làm biếng vì sắp kết thúc một ngày.
Dưới cánh đồng, những bông lúa trĩu nặng đang đung đưa theo làn gió mát từ xa thổi vào. Hương lúa chín thơm mang hơi thở của làng quê khiến ai ngửi thấy cũng đều say mê. Trời đã sắp tối nhưng các bác nông dân vẫn còn mải mê làm nốt những công việc dang dở. Cái nóng oi ả của ngày hè không ngăn cản được niềm say mê và vui tươi khi lao động của họ. Em lặng lẽ quan sát khuôn mặt của từng người. Trên gương mặt họ dù lấm tấm mồ hôi nhưng vẫn rạng rỡ nụ cười hạnh phúc khi được lao động. Có lẽ đây sẽ tiếp tục là một vụ mùa bội thu nữa. Xa xa ngoài bãi cỏ rộng, từng đám trẻ đang thả diều. Ngắm nhìn những cánh diều bay cao trên bầu trời lộng gió, em cảm thấy thật tuyệt vời.
Trong làng, tiếng âm thanh xe cộ thật nhộn nhịp. Mọi người sau một ngày làm việc đều muốn nhanh chóng trở về nhà đoàn tụ cùng với gia đình. Tiếng nói cười của trẻ em vang khắp xóm làng. Em cũng nhanh chóng trở về nhà sau một buổi chiều thăm thú làng quê. Ánh nắng theo bước em tắt dần về phía sau. Ông mặt trời sắp biến mất sau lũy tre làng. Chỉ một lúc nữa thôi, màn đêm rất nhanh sẽ buông xuống.
Khi được ngắm nhìn quê hương mình vào lúc hoàng hôn, em cảm thấy tâm hồn mình thật thư thái. Em yêu biết bao nhiêu quê hương yêu dấu của mình.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 17
Khi mặt trời bắt đầu xuống núi, lúc đó hoàng hôn bao phủ lấy cả làng quê nơi em ở. Em vẫn thích ngắm cảnh hoàng hôn buông xuống, khiến cho mọi thứ êm ả và thanh bình đến lạ. Em vẫn thích cảm nhận không khí nhẹ nhàng và rất quê đó. Nó giúp cho mọi người thoải mái cảm nhận những phút giây cuối ngày.
Khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống, những tia nắng măt trời bắt đầu héo hon và là là sát mặt đất. Nhìn cánh đồng lúa bảo la khi khoảnh khắc hoàng hôn xuống thật yên bình và nhẹ nhàng. Những làn gió nhẹ nhàng từ đâu thổi về khiến cho những bông lúa nặng trĩu bông khẽ đung đưa từ bên này sang bên khác.
Những chú trâu đang thung thăng gặm cỏ khi sắp kết thúc một ngày bước đủng đỉnh, thong thả chậm rãi bước về nhà theo tiếng sáo diều ở đằng xa. Các cô chú nông dân khi mặt trời tắt nắng cũng dừng công việc đồng áng để trở về nhà chuẩn bị bữa tối ấm cúng bên gia đình.
Ở cái giếng làng của xóm em, có một cây đa rất lớn và cái ao to trồng rất nhiều hoa sen. Mọi người cúi xuống rửa các dụng cụ làm đồng, cười nói rất vui vẻ, tiếng trẻ con reo hò khiến cho khung cảnh làng quê khi chiều muộn trở nên nhộn nhịp hơn.
Trên những mái ngói đỏ tươi có những làn khói trắng lan tỏa ra khắp không gian và mùi cơm thơm lừng. Có lẽ nhà ai đó đang nấu cơm buổi tối. Một khung cảnh thật yên bình, giản dị nhưng ấm áp và than quen biết bao.
Bọn trẻ chúng em khi hoàng hôn buông xuống thường kéo nhau ra đồng và ngắm cảnh mọi người về nhà, ngắm những chiếc xe tải chạy bon bon ở trên đường quốc lộ và ngắm mặt trời rớt núi.
Em rất thích những khoảnh khắc hoàng hôn buông xuống ở làng quê em. Nó thanh bình và rất yên ả.
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em – Mẫu 18
Người ta ai cũng bảo thích ngắm bình minh, ngắm mặt trời mọc, bởi ai cũng thích những gì tươi sáng, và mong muốn thấy được ngày mai bắt đầu cũng như chính là sự khởi đầu. Và vì thế, hoàng hôn chính là sự kết thúc, kết thúc một ngày, kết thúc cho một chuỗi dài của cuộc đời. Đây cũng là em khiến em yêu thích hoàng hôn, bởi lúc ngồi ngắm nhìn nó, em cảm giác mọi thứ trở nên bình yên đến lạ, cảnh vật cũng trở nên huyền ảo và đẹp lung linh hơn.
Chiều chiều ngồi ngay chiếc cầu ngắm nhìn từng tia nắng cuối cùng từ từ chìm dần dưới ngọn núi xa xa thật thích làm sao. Ngọn núi như đang nuốt trọn vầng hào quang còn lé loi không muốn vụt tắt của mặt trời. Ánh sáng trở nên dịu dàng, bầu trời đổi màu. Em thắc mắc tại sao ban ngày trời lại xanh ngắt, mây trắng bồng bênh nhưng cứ khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống từng đám mây như được tô lên những sắc hồng, sắc vàng, sắc cam….trông thật ngọt ngào. Em cứ mải mê, ngắm nhìn và trôi theo từng đám mây đang lơ lửng trên cao.
Hoàng hôn cũng là thời khắc kết thúc một ngày, cảnh đồng trở nên im lặng và đang thả hồn theo làn gió mát, bác nông dân đi làm đồng về, khuôn mặt thấm mệt nhưng hạnh phúc vì một ngày lao động, họ tụ tập ngồi tán chuyện với nhau thật vui vẻ. Đàn trâu, đàn bò cũng trở nên nhởn nhơ hơn, bước từng bước thật thư thái để về với chuồng. Sau cùng là tiếng hò, tiếng kêu, tiếng sáo của những cô nhóc, chú nhóc đi chăn bò. Những âm thanh thật bình yên
Hoàng hôn cũng là lúc em được gặp bố mẹ sau một ngày dài, sà vào lòng mẹ ngửi mùi mồ hôi quen thuộc. Yêu sao mà yêu thế.
Hoàng hôn cũng là thời điểm để trẻ em bày những trò chơi quen thuộc, như nhày dây, đá banh, bắn bi, đuổi bắt, u quạ…trên các bãi đất trống từng nhóm người nô đùa, chạy nhảy.
Em thích hoàng hôn bởi cái khí trời bắt đầu mát mẻ, gió thổi len qua những tán lá kêu xào xạc, bầu trời đổi màu xinh đẹp và được mẹ âu yếm khi chiều về. Hoàng hôn chính là một sự kỳ diệu, nhắc nhở chúng ta một ngày nữa đã trôi qua, chúng ta đang dần lớn lên và trưởng thành hơn, biết suy nghĩ hơn và có ý thức hơn. Đó là tất cả hoàng hôn trong em.
./.
Với 18 bài văn mẫu Tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em do các THPT Ngô Thì Nhậm tổng hợp trên đây. Hy vọng sẽ giúp các em học sinh có thêm ý tưởng, hoàn thiện cho bài tập làm văn sắp tới của mình. Thầy cô chúc các em học tập và làm bài thật tốt nhé.
Đăng bởi: THPT Ngô Thì Nhậm
Chuyên mục: Giáo Dục