Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế bao gồm dàn ý chi tiết cùng 20 bài văn mẫu hay nhất do THPT Ngô Thì Nhậm biên soạn và chọn lọc từ các bài văn đạt điểm cao của các em học sinh giỏi lớp 6. Hy vọng sẽ giúp các em có thêm nhiều gợi ý mới lạ để hoàn thành tốt bài văn của mình.
Đề bài: Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế
Dàn ý đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế
1. Mở bài
– Tôi là người con út trong một gia đình hai con
– Bố mẹ đều mất, để lại một gia sản khá lớn.
– Lúc chia gia tài, người anh tham lam của tôi đã nhận hết tất cả từ nhà cửa đến ruộng đát, chỉ để lại cho tôi một cây khế và một mảnh đất khô cằn.
– Hai vợ chồng chúng tôi phải làm lụng vất vả, khổ cực mới có cái ăn hàng ngày
2. Thân bài
– Năm nào cũng vậy, khi khế sai trĩu quả, vợ chồng chúng tôi lại mang khế ra chợ bán kiếm dăm ba đồng.
– Rồi có một buổi sáng, bỗng có một con chim lạ đến ăn khế nhà tôi, đậu trên cành mổ đến quả này đến quả khác.
– Lúc ấy, tôi không nỡ đuổi chim đi nhưng lòng lại than thở: “Chim ơi! Nhà ta nghèo lắm, cả gia tài của ta chỉ có mỗi cây khế!”.
– Bỗng chim cất tiếng nói, hựa hẹn “ăn một quả, trả một cục vàng” rồi bay đi.
– Thấy lạ, tôi vào nhà kể vợ nghe, người vợ hiền lành của tôi tin là chuyện chim thần là có thật, bèn may một cài túi nhỏ đã cũ.
– Sáng hôm sau, con chim đã đậu trước sân, nó chở vượt qua đại dương đến một cái đảo nhỏ đầy ắp vằng, tôi chỉ lấy một ít và kể từ đó, nhà tôi trở nên giàu có.
– Người anh của tôi biết tin thì lạ lắm, bèn sang nhà tôi hỏi rõ, nghe tôi kể lại chuyện chim thần, anh liền gạ gẫm tôi đổi tất cả gia sản của mình để lấy lại cây khế.
– Tôi đành phải miễn cường đồng ý. Hôm đó, vợ chồng người anh suốt ngày chờ con chim lạ ăn khế.
– Sáng hôm sau, con chim lại đến ăn khế, người anh mừng rỡ quýnh cả lên, và cũng than thở khóc lóc như cũ, con chim đó lại nói tiếng người và hẹn ngày sau đi lấy vàng.
– Người vợ của anh thấy vậy liền may túi hai mươi gang to đùng.
– Sáng hôm sau, con chim đến chờ ở giữa sân và chở người anh đến lấy vàng
– Khi chim hạ cánh, thì người anh hoa cả mắt lên trước những cục vàng lóng lánh. Hắn nhét đầy vàng vào túi to tướng, rồi khệnh khạng vác túi vàng leo lên mình chim.
– Khi qua biển, đôi cánh chim mỏi rã rời. Bất chợt gặp cơn gió mạnh, chim không gượng được đã hất người anh xuống biển.
3. Kết bài
– Thế là người anh tham lam của tôi có một cái chết thật bi thảm
– Vì vậy, trong cuộc sống, chúng ta không nên tham lam quá mức dẫn đrén những cái kết đáng thương không lường trước.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế ngắn gọn – Mẫu 1
Gia đình tôi có hai anh em, cha mẹ chết sớm nên tôi chỉ còn biết nương tựa vào anh trai. Nhưng không lâu sau anh trai cũng phải lấy vợ, cô vợ đã xui anh tôi phân chia gia tài, mọi thứ đều là của anh chị còn tôi chỉ có một khoảnh vườn và cây khế.
Đến mùa khế, cây khế sai trĩu quả, tôi mừng thầm vì có thể đem khế đi bán kiếm đồng mua gạo mua rau. Thế nhưng bỗng dưng lại có com chim đen ở đâu bay đến, nó cứ đậu trên cây mà mổ khế rồi ăn, ăn hết quả này lại đến quả khác, tôi thấy xót ruột bèn nói với chim “Chim ơi, có ăn chỉ ăn một hai quả thôi, chứ ăn nhiều thế khế đâu tôi bán”. Ai ngờ chim kia lại biết nói tiếng người, còn bảo tôi rằng “Ăn một quả khế, trả một cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng”.
Hôm sau chim bay đến chở tôi ra một hòn đảo hoang, ở đây rất nhiều vàng bạc châu báu, thế nhưng tôi chỉ lấy đủ số vàng bằng số quả khế chim đã ăn. Lấy xong chim lại chở tôi bay về nhà, từ đó tôi trở nên giàu sang. Anh chị tôi biết chuyện, khăng khăng muốn đổi toàn bộ gia tài chỉ để lấy cây khế, tôi không nghĩ ngợi nhiều liền đồng ý. Ai ngờ, chim cũng đến ăn khế, bảo may túi ba gang trả vàng nhưng anh tôi may túi mười gang. Đến khi ra đảo lấy vàng vì anh tôi lấy quá nhiều, vàng quá nặng chim không thể bay nổi nên đã ngã và rơi xuống biển sâu.
Từ ngày anh tôi chết tôi vẫn luôn buồn phiền, nhưng thiết nghĩ cũng tại anh tôi quá tham lam nên mới ra nông nỗi này.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế ngắn nhất – Mẫu 2
Tôi là người em trai trong câu chuyện cổ tích Cây khế mà mọi người vẫn thường hay kể.
Tôi có một người anh trai vừa tham lam lại lười biếng. Ngay khi cha qua đời, anh ta liền lấy hết của cải, chỉ chia cho tôi một cây khế già. Tuy có chút buồn, nhưng tôi cũng chẳng oán trách anh, đành dọn ra túp lều gần cây khế sinh sống. Hằng ngày, tôi đi làm thuê trong làng rồi lại về chăm sóc cây khế. Đến năm sau, cây khế cho ra rất nhiều trái ngọt khiến rôi rất vui. Tuy nhiên, khi tôi chưa kịp đem khế ra chợ bán, thì lại bị một con chim lớn từ xa đến ăn đến vơi cả cây. Tôi buồn lắm, liền tìm chim để tâm sự. Nghe hiểu lời tôi, chim đã đưa tôi ra đảo lấy vàng để trả tiền khế. Nhờ vậy, tôi trở nên giàu có. Biết tin, anh trai đã sang nhà hỏi thăm. Tôi kể hết cho anh mà chẳng giấu bất cứ điều gì. Thế là anh đã đổi nhà cửa lấy cây khế của tôi. Rồi anh bỗng mất tích, khiến tôi vô cùng lo lắng. Thế là tôi về nhà cũ để tìm anh. Gặp chim lớn đang đậu ăn khế, tôi lân la hỏi chuyện. Hỏi rồi mới biết, ra là do tham lam, anh trai tôi may túi mười hai gang đem đi lấy vàng, thành ra nặng quá, chim không chở nổi. Lại gặp bão lớn nên bị rơi xuống biển sâu.
Nghe chim kể, tôi đau buồn lắm. Nhưng tôi cũng hiểu, đó là kết cục do chính người anh tham lam của tôi tạo nên.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 3
Tôi sinh ra trong một gia đình nông dân. Vì chăm chỉ làm lụng nên bố mẹ tội cũng có bát ăn bát để, hi vọng sau này cho anh em tôi làm vốn sinh nhai. Nhưng rồi cha mẹ tôi mất đột ngột. Anh trai tôi đã không làm như lời cha mẹ dặn trước lúc lâm chung là chia đều tài sản cho hai anh em mà chiếm hết gia tài, chỉ để lại cho tôi một túp lều nhỏ và cây khế còi cọc ở góc vườn.
Tôi chấp nhận mà không hề kêu ca, than phiền gì. Hằng ngày, tôi phải mò cua bắt ốc, cày thuê, cuốc mướn để sống. Cây khế trở thành tài sản quý giá nhất và là người bạn thân thiết của tôi. Tôi chăm sóc nó chu đáo, tận tình như người bạn. Vì vậy mà cây khế lớn rất nhanh và chẳng bao lâu đã ra hoa kết quả. Đến mùa khế chín, những chùm khế chín vàng óng, thơm lừng báo hiệu một mùa khế bội thu. Không thể nào nói hết được niềm hạnh phúc của mọi người trong gia đình tôi. Tôi đã đan những chiếc sọt để ngày mai đem khế ra chợ đổi lấy gạo.
Sáng hôm đó, khi vừa thức dậy, tôi đã nhìn thấy trên cây khế có một con chim to với bộ lông sặc sỡ đang ăn những quả khế chín. Lòng tôi đau như cắt. Tôi chạy đến dưới gốc cây và nói: “Chim ơi! Ngươi ăn khế của ta thì gia đình ta biết lấy gì để sống?”. Chim bỗng ngừng ăn và cất tiếng trả lời: “Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng”. Nói rồi chim bay đi. Tôi không tin lắm vào chuyện lạ lùng đó nhưng vẫn bảo vợ may cho mình một chiếc túi ba gang. Sáng hôm sau, chim đến từ sớm và đưa tôi ra một hòn đảo nhỏ giữa biển. Tôi không thể tin vào những gì hiện ra trước mắt. Cả hòn đảo toàn vàng bạc châu báu chất đống. Cả hòn đảo ánh lên màu vàng làm tôi bị lóa mắt. Không hề có một bóng người. Tôi cảm thấy lo sợ, cứ đứng yên một chỗ. Nhưng rồi chim vỗ cánh và giục giã: “Anh hãy lấy vàng bạc, châu báu vào túi, rồi tôi đưa về.”. Lúc đó tôi mới dám nhặt vàng cho vào đầy túi ba gang rồi lên lưng chim để trở về đất liền.
Từ đó, gia đình tôi không còn phải ăn đói mặc rách nữa. Tôi dựng một căn nhà khang trang ngay trong khu vườn, nhưng vẫn giữ lại túp lều và cây khế.
Tôi dùng số của cải đó chia cho những người dân nghèo khổ trong làng. Cũng không hiểu sao từ bữa đó, chim không còn đến ăn khế nữa. Cây khế bây giờ đã to lớn, toả bóng mát xuống cả một góc vườn. Mùa khế nào tôi cũng chờ chim thần đến để bày tỏ lòng biết ơn.
Tiếng lành đồn xa, câu chuyện lan đến tai người anh trai tôi. Một sáng, anh đến nhà tôi rất sớm. Đây là lần đầu tiên anh tới thăm tôi kể từ ngày bố mẹ mất. Anh đòi tôi đổi toàn bộ gia sản của anh lấy túp lều và cây khế. Tôi rất buồn khi phải chia tay với căn nhà và cây khế. Nhưng trước lời cầu khẩn của anh, tôi đành bằng lòng. Cả gia đình anh chuyển về túp lều cũ của tôi. Ngày nào anh cũng ra dưới gốc khế chờ chim thần đến. Mùa khế chín, chim cũng trở về ăn khế. Vừa thấy chim, anh tôi đã khóc lóc, kêu gào thảm thiết và đòi chim phải trả vàng. Chim cũng hứa sáng mai sẽ đưa anh tôi ra đảo vàng và dặn may túi ba gang. Tối hôm đó, anh tôi thức cả đêm để may túi mười gang ngày mai đi lấy vàng. Sáng hôm sau, vừa ra tới đảo vàng, anh tôi đã hoa mắt bởi vàng bạc châu báu của hòn đảo. Anh tôi vội nhét vàng vào đầy túi mười gang, vào túi quần, túi áo và mồm cũng ngậm vàng nữa. Trên đường trở về nhà, chim nặng quá, kêu anh tôi vứt bớt vàng xuống biển cho đỡ nặng. Vốn tính tham lam, anh không những không vứt bớt xuống mà còn bắt chim bay nhanh hơn. Nặng quá, chim càng lúc càng mệt. Đôi cánh trở nên quá sức, yếu dần. Cuối cùng, không còn gắng được nữa, chim chao đảo rồi hất luôn anh tôi xuống biển cùng với số vàng.
Tôi trở lại sống ở nhà cũ, cùng túp lều và cây khế. Nhưng chim thần không bao giờ còn quay trở lại nữa… Anh trai tôi đã không thể quay trở về chỉ vì lòng tham vô đáy. Một nỗi buồn man mác dâng lên trong lòng tôi.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 4
Gia đình tôi có hai anh em trai, tôi là út. Bố mẹ tôi đã theo về với tổ tiên hơn mười năm nay. Tôi ở với anh được một thời gian thì anh tôi lấy vợ. không muốn cho tôi ở chung, họ bèn chia gia tài. Lợi dụng quyền thế của mình, hai vợ chồng chiếm hết tài sản quý giá, chỉ đế lại cho tôi một mảnh nhỏ và cây khế ngọt ở cuối vườn. Là phận em, tôi không đòi hỏi gì cả, và cũng chẳng phàn nàn, chỉ lo làm thuê cuốc mướn kiếm sông qua ngày.
Đến mùa khế ra qua, bỗng nhiên có một con chim lạ đến ăn hết trái này đến trái khác. Tôi xót ruột lắm bèn than thở cùng chim:
– Chim ơi! Cơ nghiệp nhà tôi chỉ có mỗi cây khế, chim ăn hết, tôi biết trông cậy vào đâu!
Chim lạ liền nói:
– Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng.
Thế rồi hôm sau chim lạ đưa tôi đi ra một hòn đảo ở tít ngoài khơi đầy vàng châu báu. Y theo lời dặn của chim, tôi chỉ lấy vừa đủ một túi ba gang rồi chim trở về nhà. Từ đó, cuộc sống của tôi trở nên khá giá, giàu có.
Biết chuyện, vợ chồng anh tôi ngày nào cũng sang nhà tôi năn nỉ xin đổi bộ gia tài để lấy cây khế. Thương anh, tôi đồng ý đổi. Đến mùa khế, vợ chồng anh tôi thay nhau chờ chực ở gốc cây chờ chim lạ đến. Rồi chim lạ cũng đến ăn. Sự việc giống như trước đây chim lạ đã nói với tôi. Chim lạ đi rồi, hai vợ chồng anh tôi hí hửng về nhà may một cái túi nhưng không phải ba gang như chim lạ bảo mà rộng đến mười hai gang.
Sáng hôm sau chim lạ đến chở anh tôi ra đảo. Vốn là người có tính tham anh tôi chất đầy vàng bạc châu báu ngọc ngà vào túi. Không những thế, anh tôi còn tìm kiếm chỗ nào trên người có thể nhét được, đều nhét vào rồi ì ạch lôi cái túi vàng khổng lồ và thân mình nặng trịch leo lên lưng chim. Nặng quá, chim phải vỗ cánh đến ba lần mới nhấc nổi mình lên được. Lúc bay qua biển, gặp một luồng gió mạnh, chim lảo đảo nghiêng cánh hất anh tôi cùng vàng rơi xuống biển sâu.
Tôi rất buồn vì cái chết của anh tôi nhưng nghĩ cho cùng đó cũng chính là học cho những kẻ tham lam, ích kỉ như lời ông cha đã dạy “tham thì thâm”.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 5
Gia đình tôi làm nghề nông chăm chỉ nên cha mẹ tôi cũng có chút của ăn của để. Khi họ mất, tôi sống cùng với anh trai. Hai anh em tôi đều chăm chỉ làm ăn. Rồi cả hai đến tuổi lấy vợ, từ đó tình cảm giữa hai anh em không còn như xưa nữa.
Từ ngày có vợ, anh tôi đâm ra lười biếng hẳn. Trong khi đó, vợ chồng tôi phải làm lụng vất vả mới đủ ăn. Anh tôi đã không làm như lời cha mẹ dặn trước đây là phải chia đều tài sản cho hai an hem mà chiếm hết gia tài, chỉ để lại cho tôi một túp lều nhỏ và cây khế còi cọc ở góc vườn. Vì phận làm em, nên tôi chấp nhận mà không hề kêu ca, than phiền điều gì. Dù khó khăn nhưng vợ chồng tôi vẫn sống hạnh phúc và êm đềm. Hàng ngày, tôi và vợ vẫn thường xuyên thay nhau chăm sóc cây khế. Đến mùa, những chùm quả khế chín vàng óng, thơm lừng báo hiệu một mùa khế bội thu, thích hợp hái để đem ra bán.
Sáng hôm đó, tôi ra vườn để hái khế thì nghe thấy trên ngọn cây có tiếng rung mạnh như có người. Tôi gọi vợ ra xem thì nhìn thấy trên cây khế có một con chim to với bộ lông sặc sỡ đang ăn những quả khế chín. Lúc đó, lòng tôi đau như cắt. Tôi chạy đến dưới gốc cây rồi nói: “Chim ơi! Ngươi ăn khế của ta thì gia đình ta biết lấy gì để sống?”. Chim bỗng ngừng ăn và cất tiếng trả lời: “Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi và đựng”. Nói xong rồi chim bay đi để lại cho tôi không tin vào chuyện lạ lùng đó nhưng vẫn bảo vợ may chiếc túi ba gang.
Sáng hôm sau, chim đến từ sớm và đưa tôi ra một hòn đảo nhỏ giữa biển. Tôi thực sự không thể tin vào những gì hiện ra trước mắt. Đó là cảnh tượng một hòn đảo toàn vàng bạc châu báu chất đống, hiện lên màu vàng làm tôi bị lóa mắt. Tuy nhiên nơi đó lại không hề có một bóng người khiến tôi cảm thấy lo sợ và cứ đứng yên một chỗ. Nhưng rồi chim ra hiệu cho tôi bước vào, vỗ cánh và giục giã: “Anh hãy lấy vàng bạc, châu báu vào túi, rồi tôi đưa về”. Lúc đó tôi mới dám nhặt vàng cho vào đầy túi ba gang rồi lên lưng chim để trở về đất liền. Cũng từ đó, cuộc sống của gia đình tôi trở nên khá giả hơn trước. Tôi dùng số của cái đó chia cho những người dân nghèo khổ trong làng. Cây khế bây giờ đã to lớn hơn và mùa khế nào tôi cũng chờ chim thần tới để bày tỏ lòng biết ơn.
Khi anh trai tôi biết chuyện, vào một sáng nọ, anh đến nhà tôi rất sớm. Đây là lần đầu tiên anh tới thăm tôi kể từ ngày bố mẹ mất. Nghe anh hỏi chuyện, tôi liền kể cho anh nghe. Anh liền thương lượng để đổi tài sản của mình lấy túp lều và cây khế. Thấy anh nài nỉ mãi nên tôi cũng đành bằng lòng. Cả gia đình anh chuyển về túp lều cũ của tôi. Ngày nào anh cũng ra dưới gốc khế chờ chim thần đến. Tới mùa khế chín, chim cũng trở về ăn khế. Vừa thấy chim, anh tôi đã khóc lóc, kêu gào thảm thiết và đòi chim phải trả vàng. Chim cũng hứa sáng mai sẽ đưa anh tôi ra đảo vàng và dặn may túi ba gang. Đến tối hôm đó, anh tôi đã thức cả đêm để may túi mười gang để ngày mai đi lấy vàng. Sớm hôm sau anh đi cùng chim thần, nhưng đến tối muộn vẫn chưa thấy về. Cả làng đồn nhau rằng những ngư dân đã nhìn thấy chim thần chở anh ngã nhào xuống biển, cả anh và số vàng cùng chìm sâu xuống lòng nước mênh mông. Dù đã tìm kiếm nhiều ngày nhưng không thấy, nên mọi người chấp nhận rằng anh đã chết dưới đáy biển.
Tôi trở lại sống ở nhà cũ cùng túp lều và cây khế. Nhưng chim thần không bao giờ quay lại nữa, anh trai tôi cũng không thể quay về vì lòng tham vô đáy. Tôi cảm thấy rất buồn nhưng phải dặn lòng gắng sống tiếp.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 6
Tôi xin kể cho các bạn nghe về cây khế nhà tôi. Trong vườn nhà tôi có một cây khế, nó đã mọc ở đó nhiều năm. Từ lúc cha mẹ mất, anh trai lấy vợ chỉ chia cho tôi mảnh vườn và cây khế, tôi đã xem cây khế như người bạn của mình.
Cây khế cũng không phụ lòng tôi, mùa hoa khế năm đó nó ra sai trĩu quả. Đến ngày khế đã chín vàng mọng nước trên cây, tôi định trèo lên hái vừa ăn vừa mang đi bán thì thấy có con chim bay đến. Nghĩ là đất lành chim đậu nên tôi mặc kệ nó ăn, ai ngờ nó ăn nhiều quá, tôi bèn trách “Ngươi ăn nhiều khế của ta như vậy ta lấy gì mà sống?”, chim lại bảo tôi ăn một quả khế sẽ trả một cục vàng, may túi ba gang mà đựng. Tôi vốn không tin nhưng hôm sau chim lại đến ăn, lại hót lên như thế tôi liền làm theo. Chim bay mang theo tôi cùng túi ba gang ra đảo ngoài biển, tôi nhặt vàng bỏ vào túi trong vui sướng. Dù nhiều vàng nhưng tôi chỉ nhặt đủ túi ba gang đã may sau đó lại về nhà.
Nhờ có chim ăn khế mà tôi trở nên giàu sang. Anh trai và chị dâu tôi từ khi biết chuyện lại muốn đổi toàn bộ nhà cửa, gia tài lấy cây khế của tôi. Tôi cũng muốn giúp họ làm giàu nên đồng ý. Ai ngờ chuyện đau lòng đã xảy ra, anh tôi vì quá lam tham, may túi những mười hai gang để đựng vàng, con chim không thể chở số vàng nhiều đến thế nên giữa đường đã chao đảo khiến anh tôi rơi xuống biển mà chết.
Nếu biết trước anh tôi là người có lòng tham vô đáy như thế tôi đã không đổi cây khế cho anh. Biết rằng đó là quả báo mà anh phải trả vì tham lam nhưng tôi vẫn buồn vì đã không còn người thân, giờ đây tôi có giàu sang cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 7
Căn nhà gỗ này là nơi chứng kiến những phút giây đầm ấm, hạnh phúc của gia đình tôi. Từ ngày cha mẹ mất, anh hai đã thay thế họ, hết mực quan tâm, chăm sóc tôi. Mọi thứ dần bị xáo trộn khi anh hai lấy vợ. Thay vì ra đồng làm việc, anh lại ở nhà, đắm chìm vào ăn uống, ngủ nghỉ. Bao công việc cứ thế đổ lên đầu vợ chồng tôi.
Một ngày nọ, vừa ăn xong bữa cơm chiều, anh trai đột nhiên nói tới chuyện ở riêng và phân nhà. Thế rồi, gia đình tôi phải dọn qua ở căn nhà lá đơn sơ. Tôi cùng vợ không có thửa ruộng nào để trồng trọt nên chỉ biết trông chờ vào cây khế trước cửa nhà. Đây chính là kế sinh nhai duy nhất của cả gia đình. Hai vợ chồng luôn cố gắng chăm bón, tưới tắm. Không phụ công chăm sóc, cây khế ra rất nhiều trái. Những chùm khế to, chín vàng ẩn hiện sau lớp lá xanh tươi. Gia đình tôi vui mừng, phấn khởi lắm. Song, việc ngoài dự kiến đã xảy đến. Một con chim lớn không biết tự phương nào bay đến, ăn gần hết trái chín trên cây. Thấy vậy, vợ tôi lấy làm đau buồn, khổ sở ai oán “Ông chim ơi, ông ăn như thế còn gì là khế của nhà cháu nữa! Cây khế nhà cháu cũng sắp hết quả rồi đấy, ông ạ!”. Con chim này không sợ người, liên tục nhắc lại câu nói ba lần: “Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng!”. Nghe lời con vật, vợ chồng tôi vội vã may túi ba gang. Sáng hôm sau, chim đỗ trước sân nhà, đón tôi đi. Tôi cùng nó bay qua bao nhiêu vùng đất: ruộng đồng, rừng núi và đại dương. Đến một cái đảo, chim mới hạ cánh. Dựa theo chỉ dẫn của chú chim, tôi đi đến gần cửa hang. Quá bất ngờ và bàng hoàng. Tôi không ngờ nơi này lại có nhiều châu báu, vàng bạc quý giá như vậy. Tôi cẩn thận nhặt từng món đồ, bỏ vào bên trong rồi buộc chặt miệng túi.
Từ đợt đó, gia đình tôi trở nên giàu sang, đủ đầy hơn. Không biết vợ chồng anh trai nghe ở đâu được tin tức ấy, liền tìm tới rồi lân la hỏi chuyện. Phận là em, tôi cũng không muốn giấu diếm nên đành kể hết mọi chuyện. Sau cùng, tôi và anh quyết định đổi gia sản cho nhau.
Một năm lại qua đi, cây khế tiếp tục ra quả. Cũng như năm trước, chim thần vẫn quay trở lại ăn trái. Thế nhưng, vì quá tham lam nên vợ chồng anh chị không nghe theo lời chim dặn mà may một chiếc túi to đùng như cái tay nải. Chính điều này đã khiến anh hai gặp nạn trên đường trở về. Thật đáng buồn làm sao!
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 8
Cha mẹ mất sớm, tôi và anh trai sống cùng nhau. Hai anh em chăm chỉ làm lụng nên cũng đủ ăn. Nhưng từ lúc lấy vợ, anh tôi lại trở nên lười biếng. Một hôm, anh trai gọi tôi đến nhà để bàn chuyện chia gia sản. Anh chia cho tôi một túp lều tranh, trước lều có một cây khế. Tôi là em nên chỉ biết nghe theo.
Hằng ngày, vợ chồng tôi đều chăm sóc cho cây khế. Đến mùa, cây khế sai trĩu quả. Tôi bàn với vợ đem khế đi bán. Hôm đó, tôi ra vườn, định trèo lên hái khế thì nghe thấy tiếng rung lắc mạnh. Tôi vào nhà gọi vợ cùng ra xem. Thì ra có một con chim lớn đang ăn khế. Hai vợ chồng đợi cho chim ăn xong mới ra hái. Suốt một tháng trời, chim cứ đến ăn khế. Vợ tôi lo lắng, liền chạy ra nói với chim:
– Thưa ngài chim thần, ngài ăn như thế thì nhà con còn khế đâu mà bán!
Chim nói:
– Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!
Vợ tôi làm theo lời chim nói, may một chiếc túi ba gang. Sáng sớm hôm sau, chim bay đến thật. Chim còn nằm rạp xuống đất cho tôi trèo lên.
Chim bay qua bao nhiêu là miền, hết đồng ruộng đến rừng xanh, hết rừng xanh đến biển cả. Ra tới giữa biển, chim rẽ vào một cái đảo toàn đá trắng, đá xanh, đá đỏ, đã ngũ sắc. Chim bay vòng quanh đảo, hạ xuống một cái hang. Từ cửa hang đã có rất nhiều thứ đá trong như thủy tinh và hổ phách đủ thứ màu. Thấy bên trong hàng vừa sâu vừa tối, tôi chỉ dám nhặt ít vàng, kim cương ở ngoài rồi ra ngoài. Sau đó, tôi ra hiệu cho chim bay về. Kể từ đó, cuộc sống của gia đình tôi khá giả hơn trước. Hai vợ chồng còn giúp đỡ những người nghèo khó trong làng.
Tiếng lành cứ thế đồn xa, đến tai anh trai tôi. Một hôm, anh đến chơi rồi gặng hỏi. Tôi liền kể cho anh nghe. Xong, anh đòi đổi hết tài sản của mình lấy túp lều và cây khế. Thấy anh tha thiết cầu xin nên tôi cũng bằng lòng.
Từ lúc dọn đến sống, vợ chồng anh tôi chỉ ăn và ngồi chờ chim thần tới. Mãi đến một hôm, chim thần đến. Họ mới chạy ra nói:
– Chim thần ơi, cả nhà tôi trông vào cây khế. Chim ăn hết rồi thì lấy gì mà sống?
Chim thần cũng nói:
– Ăn một quả trả cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng.
Nhưng vợ chồng anh trai tôi đã may hẳn chiếc túi mười gang. Sáng hôm sau, chim thần đến đưa anh tôi ra hòn đảo. Anh tôi không chỉ lấy đầy tay nải, mà còn nhét cả vào túi quần túi áo. Trên đường về, vì quá nặng lại gặp gió lớn, chim đâm bổ xuống biển. Anh trai của tôi bị sóng cuốn, bao nhiêu của cái cũng mất hết.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 9
Sau khi cha mẹ mất, tôi và anh trai sống cùng nhau. Chúng tôi chăm chỉ làm lụng nên cũng đủ ăn. Từ ngày có vợ, anh của tôi đâm ra lười biếng. Vợ chồng tôi phải làm lụng vất vả mới có của ăn của để.
Một hôm, anh trai gọi tôi đến bàn bạc chuyện chia gia tài. Vì là phận em, tôi xin được nghe theo lời anh. Tôi nhận được một túp lều nhỏ, ở trước cửa có một cây khế. Dù khó khăn, nhưng tôi và vợ vẫn sống hạnh phúc, êm đềm. Hằng ngày, tôi và vợ vẫn thay nhau chăm sóc cây khế. Đến mùa, những chùm quả chín lúc lỉu trên cây. Tôi và vợ bàn nhau hái khế ra chợ bán. Sáng hôm đó, tôi ra vườn cây để hái khế thì nghe thấy trên ngọn cây có tiếng rung mạnh như có người. Tôi gọi vợ ra xem, thì nhìn thấy một con chim lớn đang ăn khế chín. Tôi lấy làm lạ lắm, chưa bao giờ thấy một con chim nào to như vậy. Tôi liền bảo vợ cứ đợi cho chim ăn xong mới ra hái. Suốt một tháng trời, hằng ngày chim cứ đến ăn vào lúc sáng sớm.
Vợ tôi xót ruột. Một hôm thấy chim đang ăn khế, liền chạy ra nói:
– Ông chim ơi, ông ăn như thế thì nhà cháu còn khế đâu mà bán! Cả nhà cháu chỉ nhờ vào cây khế thôi!
Chim nói:
– Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!
Nghĩ đây chắc hẳn là chim thần, tôi bảo vợ làm theo lời chim nói. Sáng sớm hôm sau, chim thần bay đến. Tôi xách túi ra, chim nằm rạp xuống đất cho tôi trèo lên. Tôi ngồi trên lưng chim mà lòng có chút lo lắng. Chim bay qua bao nhiêu là miền, hết đồng ruộng đến rừng xanh, hết rừng xanh đến biển cả. Ra tới giữa biển, chim rẽ vào một cái đảo, rồi đáp xuống cửa một cái hang.
Chim ra hiệu cho tôi bước vào. Ngay từ cửa đã có rất nhiều thứ đá trong như thủy tinh và hổ phách đủ thứ màu. Tôi thấy hang sâu và rộng nên không dám vào, chỉ dám nhặt ít vàng, kim cương ở ngoài rồi ra ngoài. Tôi bảo chim thần bay về. Chim lại cất cánh đưa tôi về nhà. Từ đó, cuộc sống của gia đình tôi trở nên khá giả hơn trước. Chúng tôi còn giúp đỡ được rất nhiều người dân nghèo khổ.
Một hôm, anh trai của tôi đến chơi. Tôi đoán biết anh nghe được chuyện nên đến hỏi thăm. Nghe anh hỏi chuyện, tôi liền kể cho anh nghe. Anh liền thương lượng để đổi tài sản của mình lấy túp lều và cây khế. Thầy anh nài nỉ mãi, tôi cũng ưng thuận.
Kể từ đó, anh trai và chị dâu của tôi dọn đến ở trong túp lều. Tôi nghe người trong làng kể lại. Hằng ngày, họ chỉ ngồi ăn rồi chờ chim đến. Một buổi sáng nọ, khi thấy luồng gió mạnh nổi lên, và ngọn cây khế rung chuyển. Họ biết là chim thần đến liền nói:
– Chim thần ơi, cả nhà tôi trông vào cây khế, bây giờ chim ăn thì tôi lấy gì mà sống?
Chim thần cũng nói y như với tôi:
– Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!
Anh trai và chị dâu của tôi cứ bàn qua tính lại. Rồi cuối cùng họ quyết định may cái túi to gấp ba lần, như một cái tay nải lớn. Sáng hôm sau, chim thần đến đưa anh tôi ra hòn đảo. Nhìn thấy vàng bạc, kim cương, anh trai tôi cố nhặt cho đầy túi. Không chỉ vậy, anh ta còn cho cả vào túi quần, túi áo. Trên đường về, vì quá nặng lại gặp gió lớn, chim đâm bổ xuống biển. Anh trai tôi bị sóng cuốn trôi, bao nhiêu của cải mất hết. Còn chim thần chỉ bị ướt lông, ướt cánh nên lại vùng lên trời bay đi. May có người dân đánh cá ngang qua mới cứu được. Anh trai tôi trở về, kể rõ sự tình cho tôi nghe và tỏ ra rất hối hận.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 10
Tôi là người em trong câu chuyện “Cây khế”. Tôi xin kể lại câu chuyện giữa tôi và người anh đã quá cố lâu rồi.
Lúc sinh thời, bố mẹ tôi có một gia sản tương đối lớn. Nhờ ăn ở phúc đức nên họ được mọi người quí mến. Khi bố mẹ tôi mất đi, anh tôi đòi chia gia tài. Chiều lòng anh và chị dâu nên tôi nhất mực nghe theo. Tôi lúc nào cũng hiếu thuận để gia đình êm ấm. Thế nhưng, anh tôi đã lấy hết tài sản và chỉ cho tôi một mảnh vườn nhỏ có trồng một cây khế. Hằng ngày, tôi ra sức chăm bón nên cây khế mau đơm hoa và kết trái. Nhìn cây khế trĩu quả, vợ chồng tôi rât đỗi vui mừng. Cây khế đã trở thành nguồn sống của gia đình tôi. Bỗng một hôm, có một chim lạ từ đâu bay đến đậu trên cây khế. Chim thật đẹp. Bộ lông của nó mịn màng như nhung, óng ánh nhiều màu sắc rực rỡ. Chim ăn khế nhà tôi rất nhiều, nó ăn hết quả này đến quả khác. Tôi thật xót lòng nhưng không nỡ xua đuổi chim. Tôi chỉ đứng dưới gốc mà than thở với chim rằng:
– Gia đình ta sống nhờ cây khế này thôi, nay chim ăn hết vậy ta sống làm sao?
Thật không ngờ chim lại kêu lên thành tiếng:
Ăn một quả khế
Trả một cục vàng
May túi ba gang
Mang đi mà đựng.
Tôi không nghĩ rằng chim sẽ giúp mình giàu sang, nhưng tôi vẫn bảo vợ làm theo lời chim dặn. Sáng hôm sau, chim đến chở tôi đi lấy vàng. Đến núi vàng, tôi hoa cả mắt nhưng chỉ lấy vừa đủ đựng vào túi ba gang rồi leo lên lưng chim để được chở về nhà. Từ đó, gia đình tôi trở nên khấm khá. Tôi đã có cơ hội giúp đỡ người nghèo khó trong làng. Anh tôi biết được việc chim lạ giúp tôi giàu có, anh nằng nặc đòi tôi đổi lấy gia sản của anh, trả lại cho anh mảnh vườn có cây khế mà ngày trước anh chia cho tôi. Vốn chiều lòng anh nên tôi chấp thuận và làm theo yêu cầu của anh. Hằng ngày anh cứ đứng ở gốc cây mà trông chờ chim lạ.
Sự trông chờ của anh cũng đã đến. Chim lạ bay tới ăn khế, anh tôi than thở, chim cũng kêu lên như lần trước. Anh tôi mừng quá liền bảo vợ may cái túi mười hai gang. Chim đến chở anh đi lấy vàng. Nhìn thấy vàng, anh không cầm được lòng tham. Anh đựng đầy vàng vào túi lớn và còn lấy thêm để giấu vào người. Lúc về, trời quá nhem tối. Chim mỏi cánh bảo anh thả bớt vàng xuống nhưng anh không chịu nghe. Gặp cơn gió mạnh, chim chao đảo. Thế là anh tôi cùng cái túi vàng nặng trịch ấy đã rơi xuống biển.
Tôi thật đau xót cho anh tôi. Giá như anh đừng tham lam thì đầu có kết cục bi thương như thế.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 11
Cha mẹ mất sớm, tôi sống cùng anh trai. Chúng tôi chăm chỉ làm lụng cũng đủ ăn. Nhưng từ ngày lấy vợ, anh trai của tôi đâm ra lười biếng. Nhiều lần, tôi đã khuyên can mà không được. Về phần tôi, hai vợ chồng vất vả quanh năm cũng có của ăn của để.
Một hôm, anh trai gọi tôi đến bàn chuyện. Thì ra là chuyện chia gia tài. Phận làm em nên tôi nghe theo sự sắp đặt của anh. Tôi nhận được một căn nhà nhỏ, ở trước cửa có một cây khế. Vợ chồng tôi vẫn thường xuyên chăm sóc cho cây khế xanh tốt. Đến mùa, những chùm quả chín lúc lỉu trên cây.
Vào một buổi sáng, tôi ra hái khế để mang đi bán thì thấy trên cây có tiếng rung mạnh như có người. Tôi gọi vợ ra xem, thì ra có một con chim lớn đang ăn khế chín. Hai vợ chồng đợi cho chim ăn xong mới ra hái. Suốt một tháng trời, hằng ngày chim cứ đến ăn vào lúc sáng sớm.
Vợ tôi xót ruột, liền nói:
– Ông chim ơi, ông cứ ăn vậy thì nhà cháu còn khế đâu mà bán!
Chim nói:
– Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!
Biết đó làm chim thần, vợ chồng tôi liền làm theo. Sáng sớm hôm sau, chim bay đến đón tôi. Chim bay qua bao nhiêu là miền, hết đồng ruộng đến rừng xanh, hết rừng xanh đến biển cả. Đến giữa biển, chim rẽ vào một cái đảo toàn đá trắng, đá xanh, đá đỏ, đã ngũ sắc. Chim bay vòng quanh đảo, rồi hạ xuống một cái hang.
Tôi nghe theo lời chim tiến vào cửa hang. Ngay từ cửa đã có rất nhiều thứ đá trong như thủy tinh và hổ phách đủ thứ màu. Tôi thấy hang sâu nên không dám vào, chỉ dám nhặt ít vàng, kim cương ở ngoài rồi ra ngoài. Xong, tôi ra hiệu cho chim bay về. Chim thần lại cất cánh đưa tôi về nhà. Từ đó, cuộc sống của gia đình tôi trở nên khá giả hơn trước.
Vài hôm sau, anh trai tôi tới chơi, rồi hỏi chuyện. Tôi cũng thật thà kể cho anh nghe. Anh trai liền thương lượng để đổi tài sản lấy túp lều và cây khế. Là phận em nên tôi cũng đồng ý. Vợ chồng anh trai tôi dọn đến ở trong túp lều. Nhưng hằng ngày chỉ ngồi ăn rồi chờ chim đến. Một buổi sáng nọ, họ thấy luồng gió mạnh nổi lên, và ngọn cây khế rung chuyển. Họ vội tru tréo lên:
– Cả nhà tôi trông vào cây khế, bây giờ chim ăn thì tôi lấy gì mà sống?
Chim thần nói:
– Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!
Anh trai và chị dâu tôi bàn nhau may cái túi to gấp ba lần, như một cái tay nải lớn. Sáng hôm sau, chim thần đến đưa anh tôi ra hòn đảo. Anh trai tôi lấy đầy tay nải. Trên đường về, vì quá nặng lại gặp gió lớn, chim đâm bổ xuống biển. Anh tôi bị ngọn sóng cuốn đi với tay nải vàng và châu báu đầy người, còn chim thì lại vùng lên bay về núi rừng. Có người đánh cá ngang qua, cứu được anh tôi. Khi trở về, anh tôi vô cùng ân hận, tu chí làm ăn.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 12
Cha mẹ mất sớm, tôi và anh trai sống cùng nhau. Hai anh em chăm chỉ làm lụng cũng đủ ăn. Nhưng từ khi có vợ, anh tôi đâm ra lười biếng. Vợ chồng tôi phải làm lụng vất vả mới có của ăn, của để.
Một hôm, anh trai gọi tôi đến để bàn bạc chuyện chia gia tài. Là phận em, tôi nghe theo sự sắp đặt của anh. Tôi nhận được một căn nhà nhỏ, ở trước cửa có một cây khế. Quanh năm, vợ chồng tôi vẫn chăm chút cho nên khế xanh mơn mởn. Đến mùa, những chùm quả chín lúc lỉu trên cây. Một hôm, tôi ra hái khế đi bán thì thấy trên cây có tiếng rung mạnh như có người. Tôi liền bảo với vợ ra xem, thì ra có một con chim lớn đang ăn khế chín. Hai vợ chồng đợi cho chim ăn xong mới ra hái. Nhưng suốt một tháng trời, hằng ngày chim cứ đến ăn vào lúc sáng sớm.
Vợ tôi liền nói:
– Ông chim ơi, ông ăn như thế thì nhà cháu còn khế đâu mà bán!
Chim nói:
– Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!
Vợ chồng tôi nghe vậy thì làm theo lời chim. Sáng sớm hôm sau, chim bay đến thật. Khi tôi xách túi ra, chim còn nằm rạp xuống đất cho tôi trèo lên. Chim bay qua bao nhiêu là miền, hết đồng ruộng đến rừng xanh, hết rừng xanh đến biển cả. Ra tới giữa biển, chim rẽ vào một cái đảo toàn đá trắng, đá xanh, đá đỏ, đã ngũ sắc. Chim bay vòng quanh đảo, rồi hạ xuống một cái hang.
Tôi nghe theo lời chim ra hiệu, bước vào hang. Ngay từ cửa đã có rất nhiều thứ đá trong như thủy tinh và hổ phách đủ thứ màu. Tôi thấy hang sâu nên không dám vào, chỉ dám nhặt ít vàng, kim cương ở ngoài rồi ra ngoài. Tôi bảo chim bay về. Chim lại cất cánh đưa tôi về nhà. Từ đó, cuộc sống của gia đình tôi trở nên khá giả hơn trước.
Một hôm, anh tôi tới chơi. Nghe anh hỏi chuyện, tôi liền kể cho anh nghe. Anh liền thương lượng để đổi tài sản lấy túp lều và cây khế. Là phận em nên tôi cũng đồng ý. Mãi sau này, tôi mới nghe dân làng kể lại chuyện về vợ chồng anh trai của tôi.
Họ dọn đến ở trong túp lều. Nhưng hằng ngày chỉ ngồi ăn rồi chờ chim đến. Một buổi sáng nọ, họ thấy luồng gió mạnh nổi lên, và ngọn cây khế rung chuyển. Họ vội tru tréo lên:
– Cả nhà tôi trông vào cây khế, bây giờ chim ăn thì tôi lấy gì mà sống?
Chim thần cũng nói:
– Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!
Họ bàn nhau may cái túi to gấp ba lần. Sáng hôm sau, chim thần đến đưa anh tôi ra hòn đảo. Vì lòng tham, anh tôi lấy đầy túi. Trên đường về, vì quá nặng lại gặp gió lớn, chim đâm bổ xuống biển. Anh tôi bị ngọn sóng cuốn đi, còn chim thì lại vùng lên bay về núi rừng. Có người đánh cá ngang qua, cứu được anh tôi. Khi trở về, anh tôi vô cùng ân hận.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 13
Tôi là một phú hộ giàu có. Trước đây, tôi từng sống rất khó khăn, nhưng một sự kiện bất ngờ xảy ra vào mùa hè nhiều năm trước đã thay đổi tất cả.
Năm đó, bố tôi bất ngờ bị bệnh nặng rồi qua đời. Tất cả gia sản cha để lại, anht rai tôi đều lấy hết, chỉ chia cho tôi một cây khế già. Thế là tôi đành ngậm ngùi dọn ra túp lều cạnh cây để sinh sống. Hằng ngày, tôi đi làm thuê cho bà con, rồi về chăm sóc cho cây khế. Mùa hè năm đó, cây ra hoa rồi kết trái xum xuê. Nhẩm tính bán hết số khế đấy, tôi cũng dựng được ngôi nhà tươm tất. Ngờ đâu, từ xa có con chim lạ bay đến, ngày nào cũng ăn rất nhiều trái chín. Thấy trái trên cây vơi dần, tôi không thể tiếp tục ngồi yên, bèn ra gặp chim để giãi bày. Nghe tôi tâm sự, chim bỗng cất tiếng nói, hứa chở tôi ra đảo lấy vàng để trả cho số khế nó đã ăn. Nhờ sự kiện đó, mà tôi có một số vốn lớn để dựng mà, mua đất, làm ăn và nhanh chóng trở thành người giàu có. Anh trai tôi biết chuyện, liền sang nhà hỏi thăm. Tôi cũng chẳng giấu diếm anh mình, đem hết chuyện ra để kể. Nghe xong, anh liền xin đổi nhà cửa để lấy cây khế già đó. Lúc đầu, tôi không đồng ý, vì như thế thì thiệt cho anh quá. Nhưng anh cứ nằng nặc đòi đổi cho bằng được. Thấy anh quyết tâm, tôi cũng gật đầu đồng ý. Ngờ đâu, đó cũng là lần cuối cùng tôi được gặp anh. Bẵng hơn một tuần không thấy anh đi chợ hay sang chơi, tôi lấy làm lạ, nên đã về lại túp lều bên cây khế già để tìm. Ở đó, tôi gặp chú chim lớn vẫn đang ăn những trái khế chín. Thấy tôi gọi anh trai, nó liền gọi tôi lại để kể chuyện. Thì ra, khi được chim hứa chở ra đảo vàng, anh trai tôi đã may một cái túi lớn đến mười hai gang. Ra đến đảo, anh không chỉ nhồi vàng đầy túi, lại còn đeo lên người, cho vào túi áo… Hậu quả là anh ấy nặng quá, chim khó khăn lắm mới bay lên được. Nào ngờ giữa đường lại có cơn bão lớn, làm cả chim và anh ngã xuống biển. Chim lớn thì vùng vẫy bay lên kịp, còn anh ấy thì do vàng bạc buộc trên người nặng quá nên bị nước biển cuốn đi.
Nghe chim kể mà lòng tôi buồn lắm. Tôi vẫn biết anh mình là người tham lam, xấu xa nên bây giờ kết cục như thế cũng là do anh tự chuốc lấy. Các bạn nhỏ hãy nhớ đừng học theo thói xấu của anh tôi, kẻo có ngày nhận lấy kết cục bi thảm.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 14
Tôi là một phú hào nổi tiếng trong làng. Bởi vì tôi thường xuyên hành thiện tích đức, giúp đỡ bà con. Để có được ngày hôm nay, tôi đã từng chịu nhiều khổ cực.
Hồi còn trẻ, tôi sống cùng vợ chồng anh trai và cha. Sau khi cha qua đời, anh trai tôi đã lấy hết gia sản, chỉ để lại cho tôi một túp lều cũ và cây khế già. Thế là, hai vợ chồng tôi phải ngày ngày làm lụng vất vả để kiếm tiền trang trải cuộc sống. Đồng thời, chúng tôi cũng chăm sóc cho cây khế trong vườn để chờ ngày có quả đem ra chợ bán.
Qua bao nhiêu ngày tháng, cuối cùng cây khế cũng ra quả. Quả nào quả nấy to và mọng nước lắm. Tính nhẩm thôi tôi và vợ cũng được ấm no cả tháng. Ngờ đâu, khi đến ngày thu hoạch thì từ xa có một con chim lớn bay đến. Nó ăn rất khỏe và nhiều. Cả cây khế lớn sau vài lần chim ăn mà đã vơi đi trông thấy. Thế là tôi quyết định ra thương lượng với chim. Ngờ đâu, sau khi tôi kể chuyện, thì con chim trả lời lại bằng tiếng người: “Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng”. Hiểu được điều chim muốn nói, tôi mừng lắm. Vội và nhà, dặn vợ may túi ba gang, rồi sáng hôm sau dậy sớm theo chim đi lấy vàng. Sau khi băng qua biển rộng, tôi đến một hòn đảo có rất nhiều vàng bạc châu báu. Sau khi nhặt đầy túi, tôi cùng chim trở về nhà. Nhờ số vàng ấy, mà vợ chồng tôi trở nên giàu có như hôm nay.
Thấy tôi trở nên sung sướng, anh trai vốn thờ ơ lại liên tục sang nhà hỏi thăm. Thế là tôi liền kể chuyện chim thần cho anh nghe. Nghe xong, anh liền nằng nặc đổi gia tài để lấy cây khế. Xong xuôi, anh cũng làm như những gì tôi từng làm, và được chim chở ra đảo giấu vàng. Ngờ đâu anh tham lam đến mức may cái túi mười hai gang. Khiến chim không thể nào chở nổi số vàng đó, bị gió bão quật rớt xuống biển sâu. Chim thần thì vùng cánh bay lên được, còn người anh tham lam của tôi thì bị sóng cuốn đi mất.
Những điều ấy, là do chim thần kể lại cho tôi nghe. Tôi thương anh lắm, nhưng cũng hiểu đó là hậu quả thích đáng cho một kẻ tham lam. Vì vậy, tôi thường dạy các con rằng phải biết yêu thương, giúp đỡ mọi người. Và tự lấy mình để làm tấm gương sáng cho con.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 15
Mỗi khi nhìn cây khế ngoài sân và tình cảnh lẻ loi của chị dâu, tôi lại ngổn ngang biết bao suy tư, trăn trở. Lúc nào tôi cũng thì thầm “giá như mình dặn dò anh nên may đúng kích thước của túi ba gang thôi”, “giá như mình không đổi gia sản với anh”, “giá như…”. Nhưng rất tiếc, cuộc sống này không có cái gì gọi là “giá như” cả.
Năm ấy, anh trai tôi lấy vợ. Kể từ đó, anh không còn chăm chỉ làm lụng nữa. Hầu hết công việc trong nhà đều do vợ chồng tôi vun vén. Bỗng một ngày, anh gọi tôi ra trò chuyện và đề cập đến chuyện ở riêng. Phận làm em, anh nói gì tôi đành nghe đấy.
Tôi cùng vợ sống trong một gian nhà lụp xụp. Vì không có đất ruộng trồng trọt, cấy hái nên chúng tôi đặt hết hi vọng vào cây khế trước cửa nhà. Chúng tôi chăm chút cây cẩn thận, tỉ mỉ. Đến mùa, cây khế rất sai quả, quả nào quả nấy lúc lỉu trên đầu ngọn, tạo thành những chùm to.
Vào buổi sáng nọ, tôi và vợ chuẩn bị đi hái khế đem bán thì nghe thấy tiếng động lớn. Tiến lại gần, chúng tôi phát hiện một chú chim đang ăn những quả khế chín vàng. Đợi chim ăn xong, tôi mới dám trèo lên cây hái. Khi nãy, vẻ bề ngoài của con vật kia làm tôi cảm thấy sợ hãi. Đôi mắt nó to đen, đôi cánh thì rộng gấp nhiều lần cái quạt mo.
Một ngày rồi lại thêm một ngày, chim liên tục bay đến ăn trái chín trong 30 ngày. Cây khế sai trĩu quả nay chỉ còn lác đác vài chùm nhỏ. Thấy vậy, vợ tôi xót ruột lắm. Nàng buồn khổ mà thốt lên rằng “Ông chim ơi, ông ăn như thế còn gì là khế của nhà cháu nữa! Cây khế nhà cháu cũng sắp hết quả rồi đấy, ông ạ!”. Đáp lại là tiếng nói ồm ồm, không rõ ràng: “Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng!”. Chú chim cứ nhắc đi nhắc lại lời này 3 lần liên tiếp rồi mới cất cánh bay về phương Nam. Nghe xong, tôi và vợ lấy làm bất ngờ, hoài nghi. Đến bữa tối, tôi quyết định bảo vợ đi may túi ba gang. Tôi thầm nghĩ: “Dù sao con chim kia cũng ăn khế nhà mình, nay trả ơn là đúng lẽ”. Sáng hôm sau, vợ chồng tôi dậy từ sớm. Đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì đột nhiên một con chim rất lớn hạ cánh trước hiên nhà. Tôi cẩn thận trèo lên lưng nó, ngồi ngay ngắn để không bị ngã. Đi mãi, đi mãi, tôi không biết mình vượt qua bao nhiêu đại dương, rừng núi rộng lớn nữa. Tầm giữa trưa, chú chim dừng lại ở trước cửa hàng và ra hiệu cho tôi. Vừa mới bước vào hang, tôi đã bị ánh sáng lấp lánh, rực rỡ của châu báu, vàng bạc làm lóa mắt. Tôi cố nheo mắt, nhìn vào bên trong thì thấy một mảnh tối tăm mịt mù. Tôi đoán nơi này rất rộng và sâu. Vì thế, tôi chỉ tập trung nhặt vật phẩm quý giá như: kim cương, vàng,… ngay cửa hang. Xong xuôi mọi thứ, tôi buộc chặt miệng túi, tiến đến chỗ chim và ra hiệu trở về.
Từ đợt đó, gia đình tôi trở nên sung túc, ấm no hơn. Tôi và vợ không phải sống trong tình cảnh “ăn bữa nay lo bữa mai” nữa. Thế rồi, vào một ngày trời trong, vợ chồng anh trai ghé thăm và hỏi chuyện. Tôi thì vốn thật thà, thẳng thắn nên kể hết cho họ nghe. Cuối cùng, sau một hồi tâm sự, tôi và anh trai đã đổi gia sản cho nhau. Từ ấy, gia đình tôi sống trong căn nhà khang trang, thoáng mát. Nhưng đáng buồn thay, anh trai tôi lại ra đi quá sớm. Vì nhặt quá nhiều vàng bạc đá quý, túi thì to nên chú chim bị nặng cánh, không thể bay vững trước gió to. Do đó, anh tôi bị rơi xuống biển cả bao la.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 16
Gia đình tôi vốn làm nghề nông. Vì chăm chỉ làm lụng nên bố mẹ tôi cũng có chút của ăn của để. Khi họ mất, tôi và anh trai cùng cũng chăm chỉ làm lụng. Đến khi lấy vợ, anh trai tôi bỗng trở nên lười biếng. Một hôm, anh gọi tôi đến chia gia sản. Tôi được một túp lều, trước cửa có một cây khế. Tôi chấp nhận mà không hề kêu ca, than phiền gì.
Quanh năm, vợ chồng tôi vẫn chăm chỉ làm ăn, chăm sóc cho cây khế. Đến mùa, khế chín. Tôi bàn với vợ đem khế ra chợ bán. Sáng hôm sau, tôi ra vườn hái khế thì nhìn thấy trên cây khế có một con chim to đang ăn khế. Lòng tôi đau như cắt. Tôi chạy đến dưới gốc cây và nói:
– Chim ơi! Ngươi ăn khế của ta thì gia đình ta biết lấy gì để sống?
Chim bỗng ngừng ăn và cất tiếng trả lời:
– Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi và đựng.
Nói rồi chim bay đi. Hai vợ chồng tôi bàn nhau may một chiếc túi ba gang. Sáng hôm sau, chim đến từ sớm và đưa tôi ra một hòn đảo nhỏ giữa biển, đáp xuống một cửa hang. Có rất nhiều vàng bạc, châu báu. Tôi nhặt đầy túi rồi ra hiệu cho chim qua về. Từ đó, gia đình tôi có cuộc sống sung túc hơn. Tôi và vợ còn giúp đỡ cả những người dân nghèo khổ.
Tiếng lành đồn xa, câu chuyện lan đến tai người anh trai tôi. Một hôm, anh đến nhà tôi rất sớm. Anh thương lượng với tôi muốn đổi toàn bộ gia sản với túp lều và cây khế. Cả gia đình anh chuyển về túp lều cũ của tôi. Ngày nào anh cũng ra dưới gốc khế chờ chim thần đến. Mùa khế chín, chim cũng trở về ăn khế. Vừa thấy chim, anh tôi đã khóc lóc, kêu gào thảm thiết và đòi chim phải trả vàng.
Chim cũng hứa sáng mai sẽ đưa anh tôi ra đảo vàng và dặn may túi ba gang. Sáng hôm sau, chim thần cũng đưa anh tôi tới hòn đảo nọ. Anh tôi mang theo hẳn chiếc túi mười gang, rồi cố gắng nhét đầy vàng bạc. Trên đường trở về nhà, chim gặp gió lớn đâm bổ xuống biển. Anh trai tôi bị sóng đánh ra xa, trôi hết của cải. May có người dân đi qua cứu được. Khi trở về, anh trai tôi rất ân hận, liền quyết tâm thay đổi.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 17
Trong kho tàng văn học dân gian, thể loại truyện mà tôi ưa thích nhất là truyện cổ tích. Truyện cổ tích mở ra một thế giới muôn màu muôn vẻ, từ phong tục tập quán đến mối quan hệ trong gia đình và xã hội. Câu chuyện tôi kể các bạn nghe phản ánh một mặt của đời sống xã hội. Câu chuyện có tên là Cây khế. Tôi sẽ kể theo lời của người em trong câu chuyện này.
Có lẽ suốt cuộc đời này, điều khiến tôi day dứt nhất và cũng là điều đau khổ nhất đối với tồi đó là cái chết của anh trai tôi. Nếu tôi không nói chuyện vì sao tôi trở nên giàu có cho anh tôi biết và nếu tôi không nhận lời đổi mảnh vườn có cây khế thì bây giờ anh tôi vẫn còn sống bên người vợ thân yêu của mình. Câu chuyện của hai anh em tôi được bắt đầu như thế này: Hồi ấy, bố mẹ tôi mất sớm, lúc chia gia tài, anh tôi lấy hết nhà cửa ruộng vườn, chỉ để lại cho tôi một mảnh vườn nhỏ trong đó có một cây khế. Hai vợ chồng tôi phải làm lụng vất vả, cày thuê cuốc mướn sống lần hồi qua ngày.
Năm nào cây khế cũng sai trĩu quả, hai vợ chồng tôi hái khế đem ra chợ bán, đủ tiền đong gạo. Một buổi sáng, khi tôi ra vườn bỗng thấy một con chim lạ đang mổ khế để ăn. Tôi buông lời than thở:
– Chim ơi! Nhà ta nghèo lắm, cả gia tài chỉ có mỗi cây khế này, chim đừng ăn khế của ta.
Chim bỗng kêu lên thành tiếng người:
“Ăn một quả. Trả cục vàng. May túi ba gang. Mang đi mà đựng”
Tôi vội kể chuyện đó cho vợ tôi nghe. Tin lời chim, vợ chồng tôi liền kiếm vải cũ chắp nối may thành cái túi ba gang. Sáng hôm sau, chim lạ đến đưa tôi đi lấy vàng. Trên sườn núi, những thỏi vàng óng ánh, trông lóa cả mắt. Tôi nhặt vàng bỏ đầy túi ba gang rồi cưỡi lên lưng chim trở về vườn cũ. Từ đó vợ chồng tôi trở nên giàu có.
Vợ chồng anh tôi vốn có tính tham lam, thấy tôi tự nhiên trở nên giàu cò bèn gạ gẫm hỏi chuyện tôi. Tôi thật thà kể lại câu chuyện cho anh tôi nghe. Hôm sau, anh đến nói với tôi:
– Anh đổi cả gia tài của anh để lấy mảnh vườn có cây khế của chú.
Chiều lòng anh, vợ chồng tôi nhận lời và dọn về nhà anh ở.
Từ ngày đổi được cây khế, anh tôi nóng ruột đợi chờ. Rồi một buổi sáng, chim lạ lại đến ăn khế. Hai vợ chồng anh tôi mừng quýnh. Anh tôi cũng giả vờ than thở và chim cũng kêu lên thành tiếng như lần trước. Hai vợ chồng anh tôi liền lấy vải may một cái túi mười hai gang. Sáng hôm sau, chim cũng đưa anh đến đảo lấy vàng. Anh tôi nhặt vàng nhét đầy cái túi to tướng rồi ì ạch leo lên mình chim.
Vàng nhiều nên chim bay rất chậm. Đến giữa biển, đôi cánh chim mỏi rã rời. Trời đã tối, bất chợt gặp cơn gió mạnh, chim không gượng được, bay lảo đảo, lật mình một cái, anh tôi và cái túi đầy vàng rơi tỏm xuống biển.
Tôi vừa trách mình, vừa giận anh trai tôi. Nếu anh không tham lam có lẽ cuộc sống của anh sẽ mãi mãi tốt đẹp. Nhớ anh, tôi trào nước mắt.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 18
Tôi vốn là một người nông dân hiền lành, chăm chỉ. Cha mẹ mất sớm, tôi sống cùng anh trai. Hai anh em hết mực yêu thương nhau, cùng nhau làm lụng nên cũng có của ăn, của để. Nhưng kể từ khi lấy vợ, anh tôi trở nên lười biếng.
Một hôm, anh gọi tôi đến để bàn chuyện chia gia sản. Anh tôi nhận hết của cải, chỉ để lại cho tôi một túp lều tranh, trước lều có một cây khế. Tôi chấp nhận mà không hề kêu ca, than phiền gì. Hằng ngày, tôi và vợ vẫn chăm sóc cho cây khế.
Cây khế lớn rất nhanh và chẳng bao lâu đã ra hoa kết quả. Những chùm khế nặng trĩu trên cành cây. Tôi bàn với vợ sẽ hái khế để đem ra chợ bán. Hôm đó, khi tôi vừa định trèo lên cây thì đã nhìn thấy trên cây khế có một con chim rất to đang đậu trên cây. Nó đang say sưa ăn khế. Suốt một tháng, chim đều đến ăn. Vợ tôi xót ruột liền đến nói với chim:
– Chim ơi! Ngươi ăn khế của ta thì gia đình ta biết lấy gì để sống?
Chim bỗng ngừng ăn và cất tiếng trả lời:
– Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi và đựng.
Nói rồi chim bay đi. Vợ chồng tôi bàn nhau làm theo lời chim nói. Sáng hôm sau, chim đến thật và đưa tôi đến một hòn đảo giữa biển. Chim đáp xuống một cửa hang. Bên trong có rất nhiều vàng bạc châu báu. Thấy hang sâu và tối, tôi chỉ dám nhặt ít châu báu ở ngoài, rồi ra hiệu cho chim ra về.
Từ đó, cuộc sống của gia đình tôi trở nên sung túc. Tôi dựng một căn nhà khang trang gần túp lều và cây khế. Vợ chồng tôi còn giúp đỡ người dân nghèo khổ. Tiếng lành đồn xa, chuyện đến tai anh trai của tôi. Một sáng, anh đến nhà tôi rất sớm. Anh liền lân la hỏi chuyện, rồi gạ tôi để đổi lấy túp lều và cây khế. Trước lời khẩn cầu của anh, tôi đành bằng lòng.
Cả gia đình anh chuyển đến túp lều của tôi. Ngày nào, vợ chồng anh cũng chỉ ăn rồi ra dưới gốc khế chờ chim thần đến. Mùa khế chín, chim cũng trở về ăn khế. Vừa thấy chim, vợ chồng anh đã khóc lóc, kêu gào thảm thiết. Chim thần cũng nói y hệt như với tôi. Sáng hôm sau, ra đến đảo, anh tôi sung sướng. Anh tôi vội nhét châu báu vào đầy vào túi. Trên đường trở về nhà, chim nặng quá liền đâm bổ xuống biển. Anh trai tôi đã không thể quay trở về chỉ vì lòng tham vô đáy.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 19
Ai đã một lần đến vườn nhà tôi đều quan sát và trầm trồ khen ngợi cây khế ở vườn nhà. Nó là dấu ấn trong cuộc đời tôi. Nhìn cây khế tôi nhớ về câu chuyện buồn giữa tôi và người anh ruột của tôi đã vĩnh viễn ra đi.
Ngày ấy, tôi rất mến anh trai. Khi cha mẹ tôi qua đời, nhà cửa ruộng vườn đều thuộc về anh. Tôi chỉ có một túp lều nhỏ và một cây khế ở cuối vườn. Biết phận mình là em nên không dám đòi hỏi gì hơn, tôi chỉ ngày ngày chăm chút cho cây, mong cây đơm quả ngọt. Cây không phụ lòng tôi, khế xanh và lớn nhanh trông thấy. Rồi một ngày kia, cây trô hoa. Ôi! Những chùm hoa khế mới đẹp làm sao! Tôi cứ cần mẫn chăm cây và mong cây đơm hoa kết trái. Sự mong chờ đón đợi của tôi cũng đến. Từng chùm quả vàng đã chiu chít trên cành. Nhờ có cây khế mà vợ chồng tôi sống được qua ngày. Một hôm nọ, tôi nhìn thấy một con chim lạ đậu trên cành cây, nó ăn hết quả này đến quả khác.
Tôi sốt ruột vô cùng nhưng cùng chăng đành lòng xua đuôi chim đi. Tôi chỉ đứng dưới gốc than thở với chim: Gia tài tôi chỉ có cây khế này, chim ăn hết tôi sống làm sao? Chim bỗng kêu lên:
Ăn một quả khế Trả một cục vàng May túi ba gang Mang đi mà đựng.
Nghe lời chim lạ, tôi bảo vợ tìm vải cũ may cái túi ba gang. Hôm sau, chim đến nhà tôi bảo tôi ngoi lên lưng nó đê đi lấy vàng. Chim chở tôi đi đến đáo vàng. Ngồi trên lưng chim, tôi nhìn thấy trời, thấy biến, thấy đồng ruộng phì nhiêu. Đen nơi, chim hạ cánh và bảo tôi nhặt vàng bỏ vào cái túi để chim chở về. Tôi làm theo lời chim dặn, chỉ lấy vàng bỏ vào vừa đủ túi ba gang. Tôi được chim chở về. Nhờ có số vàng ấy, gia đình tôi được sống sung túc hơn.
Thấy gia đình tôi làm ăn kham khá, anh trai sang hỏi xem sao. Tôi thật lòng kê lại chuyện lạ cho anh nghe. Anh bảo tôi phải đối cây khế lấy nhà cửa ruộng vườn của anh. Tôi vốn chiều lòng anh nên nhất nhất nghe theo. Hằng ngày, anh cử chăm bằm ngồi dưới gốc đê trông chờ chim lạ. Hôm nọ, chim lạ đên ăn khê. Anh cũng than thở như tôi. Chim cùng kêu lên như lần trước. Anh mừng quá liền bảo vợ may cái túi mười hai gang. Chim cũng đến chở anh đi lấy vàng. Đen đào vàng, anh lấy vàng bở đầy túi rồi nhét thêm vào bụng, vào lưng. Anh ì ạch leo lên lưng chim đề được chở về. Dọc đương bay, chim thấy nặng nên bảo anh bở bót vàng xuống. Anh không nghe lời chim, mặc cho lời yêu cầu của chim lạ. Bay giữa biển, chim mỏi cánh nên chao đáo. Anh vẫn khư khư ôm lấy túi vàng. Thế là anh và túi vàng nặng trịch ấy rơi tòm xuống biên.
Tuy anh tham lam, xem nhẹ tình anh em, nhưng đối với tôi, tình thâm nghĩa nặng làm sao tôi quên được. Tỏi nghĩ răng: giá như anh tôi đừng tham lam thì đâu đến nỗi có kết cục bi thương như thế.
Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế – Mẫu 20
Tôi là người em trong truyện cổ tích “Cây khế”. Sau đây, tôi sẽ kể lại câu chuyện về cuộc đời của hai anh em tôi.
Cha mẹ mất sớm nên tôi và anh trai sống cùng nhau. Hai anh em làm lụng vất vả, nên cũng đủ ăn. Từ khi lấy vợ, anh tôi trở nên lười biếng. Còn vợ chồng tôi vẫn chăm chỉ làm ăn, tích góp. Một ngày nọ, anh tôi gọi tôi đến nhà để bàn chuyện chia gia sản. Là phận em, tôi nghe theo mọi sự sắp xếp của anh. Tôi được chia cho một căn nhà nhỏ, trước nhà có một cây khế.
Hằng ngày, vợ chồng tôi vẫn chăm bón cho cây khế. Đến mùa quả chín, tôi bảo vợ sẽ hái khế đem đi bán. Sáng hôm đó, tôi ra vườn, toan trèo lên cây, thì nghe thấy một tiếng rung lắc mạnh. Tôi liền vào nhà gọi vợ cùng ra xem. Thì ra có một con chim lớn đang ăn khế. Hai vợ chồng đợi cho chim ăn xong mới ra hái. Suốt một tháng trời, chim cứ đến ăn khế. Lo lắng bao công chăm sóc đổ bể, vợ tôi liền chạy ra bảo với chim:
– Thưa ngài chim thần, ngài ăn như thế thì nhà con còn khế đâu mà bán!
Chim nói:
– Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng!
Tôi và vợ bàn nhau làm theo lời chim. Sáng sớm hôm sau, chim bay đến thật. Khi tôi xách túi ra, chim còn nằm rạp xuống đất cho tôi trèo lên.
Chim bay qua bao nhiêu là miền, hết đồng ruộng đến rừng xanh, hết rừng xanh đến biển cả. Ra tới giữa biển, chim rẽ vào một cái đảo toàn đá trắng, đá xanh, đá đỏ, đã ngũ sắc. Chim bay vòng quanh đảo, rồi hạ xuống một cái hang. Chim ra hiệu cho tôi vào hang. Tôi làm theo thì ngay từ cửa đã có rất nhiều thứ đá trong như thủy tinh và hổ phách đủ thứ màu. Bên trong hang vừa sâu vừa tối, tôi chỉ dám nhặt ít vàng, kim cương ở ngoài rồi ra ngoài. Tôi ra hiệu cho chim bay về. Từ đó, cuộc sống của gia đình tôi khá giả hơn trước. Tôi và vợ còn giúp đỡ những người nghèo khó trong làng.
Tiếng lành đồn xa. Một hôm, anh tôi đến chơi. Tôi nghe anh hỏi chuyện, nên cũng thật thà kể lại. Sau đó, anh tôi liền đề nghị đổi tài sản của mình lấy ngôi nhà và cây khế. Nghĩ mình là phận em, nên tôi cũng bằng lòng. Kể từ khi dọn đến sống, vợ chồng anh tôi chỉ ăn và ngồi chờ chim thần tới. Một buổi sáng nọ, họ thấy luồng gió mạnh nổi lên, và ngọn cây khế rung chuyển. Họ liền nói:
– Cả nhà tôi trông vào cây khế, bây giờ chim ăn thì tôi lấy gì mà sống?
Chim thần cũng nói y như với vợ chồng tôi. Nhưng vợ chồng anh trai tôi đã may hẳn chiếc túi mười gang. Sáng hôm sau, chim thần đến đưa anh tôi ra hòn đảo. Anh tôi không chỉ lấy đầy tay nải, mà còn nhét cả vào túi quần túi áo. Trên đường về, vì quá nặng lại gặp gió lớn, chim đâm bổ xuống biển. Anh tôi bị sóng cuốn đi, của cải mất hết.
***********
Trên đây là 20 bài văn mẫu đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế ngắn gọn, hay nhất do thầy cô biên soạn. Hy vọng dựa vào đây, các em sẽ có nhiều gợi ý mới lạ để hoàn thành tốt bài tập của mình một cách xuất sắc nhất. Chúc các em học tập thật tốt và luôn đạt điểm cao nhé.
Đăng bởi: THPT Ngô Thì Nhậm
Chuyên mục: Giáo Dục
Bạn đang xem: Đóng vai nhân vật người em kể lại câu chuyện Cây khế lớp 6 ngắn gọn, hay nhất (20 Mẫu)