Đề bài: Cảm nhận về nhân vật bé Hồng trong đoạn trích Trong lòng mẹ
Cảm nhận về nhân vật bé Hồng trong đoạn trích Trong lòng mẹ
I. Dàn ý Cảm nhận về nhân vật bé Hồng trong đoạn trích Trong lòng mẹ (Chuẩn)
1. Mở bài: – Giới thiệu tác giả Nguyên Hồng và đoạn trích “Trong lòng mẹ”. – Giới thiệu nhân vật bé Hồng.
2. Thân bài:
a. Trình bày khái quát chung về tác giả Nguyên Hồng và đoạn trích “Trong lòng mẹ”. – Nguyên Hồng (1918 – 1982) là nhà văn nổi tiếng luôn hướng ngòi bút về những người cùng khổ. – Đoạn trích “Trong lòng mẹ” thuộc chương IV của tác phẩm “Những ngày thơ ấu” được in thành sách lần đầu năm 1940.
b. Hồng là một cậu bé có tuổi thơ phải chịu nhiều cơ cực, bất hạnh: – Hồng là cậu bé được sinh ra từ cuộc hôn nhân đổ vỡ, phải chứng kiến cảnh bố nghiện ngập từ nhỏ, còn mẹ thì vì túng quẫn nên cũng bỏ đi xa. – Bố mất, Hồng sống trong sự ghẻ lạnh của anh em họ hàng, chịu sự đay nghiến cay nghiệt của bà cô độc ác. – Trong một cuộc nói chuyện, bà cô luôn tìm cách gieo rắc vào đầu cậu những suy nghĩ không tốt về mẹ đã khiến cho cậu vô cùng đau đớn. – Cậu đã nhận ra tâm địa độc ác của bà cô và càng thương mẹ nhiều hơn khi được bà cô hỏi có muốn vào Thanh Hóa thăm mẹ không. – Hồng cảm thấy xót xa, đau đớn, tủi nhục khi nghe thấy bà cô bóng gió nói rằng mẹ đã có em bé. – Hồng cảm thấy đau khổ vì mẹ phải chịu những lời mỉa mai, nhục mạ của bà cô. – Cậu bé cảm thấy căm tức, oán hờn những thành kiến cổ hủ đã hành hạ người mẹ đáng thương của cậu.
c. Hồng là một cậu bé giàu tình cảm, yêu mẹ tha thiết và khao khát được sống trong vòng tay của mẹ: – Cậu luôn mong chờ mẹ về dù non một năm ròng mẹ không hề gửi cho cậu một lá thư cho thấy khao khát được sống trong vòng tay mẹ đến cháy bỏng của cậu bé. – Đến ngày giỗ đầu của thầy cậu không viết thư gọi mẹ về vì cậu nghĩ chắc chắn mẹ sẽ về. – Cậu bé khao khát được gặp mẹ đến mức chợt thấy một dáng vẻ giống mẹ trên xe kéo mà cậu đã vội chạy theo để gọi và chỉ sợ rằng sẽ nhận nhầm thì chẳng khác gì “cái ảo ảnh”. – Hồng cảm thấy sung sướng tột cùng khi người cậu đuổi theo đúng là mẹ, cậu òa khóc nức nở khi được mẹ “kéo tay”, “xoa đầu hỏi”. – Cậu bé cảm nhận được sự ấm áp từ mẹ đã mất đi lâu nay bỗng “mơn man khắp da thịt”. – Tình cảm cao cả, vĩ đại mà bé Hồng dành cho mẹ đã xóa tan đi muộn phiền, u sầu, tủi khổ.
d. Đánh giá: – Bé Hồng là một đứa trẻ luôn khát khao tình mẹ, yêu thương mẹ mãnh liệt và giàu lòng tự trọng. Đoạn trích “Trong lòng mẹ” đã tái hiện một quá khứ đầy đau thương và tình yêu mẹ vô bờ bến của tác giả. – Nhà văn đã sử dụng thành công các phương thức biểu đạt như tự sự kết hợp miêu tả, biểu cảm để làm nổi bật nhân vật bé Hồng.
3. Kết bài:
– Khái quát lại về nhân vật bé Hồng.
II. Bài văn mẫu Cảm nhận về nhân vật bé Hồng trong đoạn trích Trong lòng mẹ (Chuẩn)
“Mẹ là dòng sông Cho tôi tắm mát Mẹ là khúc hát Ru tôi lớn khôn”
Khi lớn khôn, chúng ta được đặt chân đến nhiều vùng đất mới lạ nhưng chỉ có duy nhất một nơi để trở về sau mỗi lần thất bại hay vấp ngã đó chính là gia đình. Gia đình là nơi xoa dịu những trái tim đầy vết xước bởi nó đặc biệt hơn cả khi có sự hiện diện của những đấng đấng sinh thành. Có lẽ niềm vui lớn nhất trong cuộc đời đó chính là được sinh ra và lớn lên trong vòng tay mẹ. Thế nhưng không phải bất kì ai cũng có được niềm may mắn đó và chú bé Hồng trong đoạn trích “Trong lòng mẹ” của Nguyên Hồng chính là một trong những em bé kém may mắn hơn cả. Hình ảnh chú bé Hồng trong đoạn trích được gợi lên với tuổi thơ nhiều cơ cực và luôn dành cho mẹ một tình yêu thắm thiết.
Nguyên Hồng (1918 – 1982) là nhà văn nổi tiếng đã từng “Trải qua nhiều đau thương nên thương cảm nhiều hơn”. Ông đã từng trải qua một tuổi thơ đầy cay đắng nên ông luôn động lòng trước những mảnh đời bất hạnh và hướng ngòi bút của mình về những người cùng khổ. Đoạn trích “Trong lòng mẹ” thuộc chương IV của tác phẩm “Những ngày thơ ấu” được in thành sách lần đầu năm 1940. Đây cũng chính là đoạn hồi tưởng về bé Hồng với tuổi thơ chịu nhiều nhọc nhằn, đắng cay.
Hồng là một cậu bé có tuổi thơ phải chịu nhiều cơ cực, bất hạnh. Nạn nhân của những cuộc hôn nhân đổ vỡ đó chính là những đứa trẻ. Hồng là kết quả của cuộc hôn nhân miễn cưỡng, không có tình yêu. Từ nhỏ cậu đã phải chứng kiến cảnh bố nghiện ngập rồi mất chưa được bao lâu thì mẹ cũng vì túng quẫn quá nên bỏ đi xa. Hồng sống trong sự ghẻ lạnh của anh em họ hàng, chịu sự đay nghiến cay nghiệt của bà cô độc ác. Từ khi xa mẹ, Hồng chưa một ngày nào thôi nhớ về mẹ, cậu “tưởng đến vẻ mặt hiền từ và rầu rầu của mẹ”, “nghĩ đến cảnh thiếu thốn một tình thương ấp ủ” khiến cậu rớt nước mắt. Trong một cuộc nói chuyện với bà cô, bà luôn tìm cách gieo rắc vào đầu cậu bé những suy nghĩ không tốt về mẹ đã khiến cho cậu vô cùng đau đớn. Cậu đã nhận ra tâm địa độc ác của bà cô và càng thương mẹ nhiều hơn khi được bà cô hỏi có muốn vào Thanh Hóa thăm mẹ không. Vì cậu biết khi nhắc đến mẹ, bà cô chỉ muốn gieo vào đầu cậu những “hoài nghi” để cậu “khinh miệt và ruỗng rẫy” mẹ bởi trong cái xã hội “xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử” thì không có chỗ cho những người phụ nữ góa chồng, bỏ con đi “tha hương cầu thực” như mẹ cậu dung thân.
Thế nhưng tình mẫu tử là một thứ tình cảm gì đó vô cùng thiêng liêng và cao cả, cậu nhất định không thể để “những rắp tâm tanh bẩn” xâm phạm đến tình yêu mà cậu dành cho mẹ. Cậu đã toan trả lời có khi được hỏi có muốn thăm mẹ không nhưng rồi cậu chỉ cười nhẹ và đáp lại rằng: “Không! Cháu không muốn vào. Cuối năm thế nào mợ cháu cũng về”. Cậu vẫn nuôi niềm hi vọng rằng nhất định mẹ cậu sẽ về dù niềm hi vọng ấy nó mong manh như sợi chỉ khi cả gần năm nay mẹ cậu không có liên lạc gì với cậu. Nắm được điểm yếu của cậu, bà cô lại càng xoáy sâu vào nỗi buồn của cậu hơn khiến cho cậu bé “cúi đầu xuống đất”, “lòng thắt lại” như bị thứ gì đó bóp nghẹt, “khóe mắt đã cay cay”. Hồng cảm thấy xót xa, đau đớn, tủi nhục khi nghe thấy bà cô bóng gió nói rằng mẹ đã có em bé. Những lời nói mỉa mai của bà cô những vết dao sắc cứa sâu vào trái tim cậu khiến cho nước mắt cậu đã “ròng ròng rớt xuống hai bên mép rồi chan hòa đầm đìa ở cằm và ở cổ”. Cậu cảm thấy đau khổ vì mẹ phải chịu những lời mỉa mai, nhục mạ của bà cô đến mức khóc không ra tiếng. Cậu căm ghét cái xã hội đầy hủ tục, bất công dồn mẹ cậu vào bước đường cùng khiến cho mẹ cậu phải xa lìa anh em cậu. Tuy cậu còn nhỏ nhưng cậu đã căm ghét cái xã hội ấy đến mức chỉ mong những cổ tục đã đày đọa người mẹ đáng thương của cậu là “hòn đá”, “cục thủy tinh” hay “đầu mẩu gỗ” để cậu “vồ ngay lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kì nát vụn mới thôi”. Có thể thấy, Hồng là một cậu bé yêu mẹ nồng nàn, thắm thiết. Dù có bị đay nghiến đến mức nào thì cậu cũng nhất định không để tâm trí lung lay, bảo vệ mẹ đến cùng và không cho ai xâm phạm đến mẹ.
“Sau cơn mưa, trời lại sáng”, sau tất cả đau thương thì hạnh phúc cũng chịu mỉm cười với bé Hồng đáng thương của chúng ta. Hồng là một cậu bé giàu tình cảm, yêu mẹ tha thiết và khao khát được sống trong vòng tay của mẹ. Cậu luôn mong chờ mẹ về dù non một năm ròng mẹ không hề gửi cho cậu một lá thư hay một tấm quà đã cho thấy khao khát được sống trong vòng tay mẹ đến cháy bỏng của cậu bé. Đến ngày giỗ đầu của thầy cậu không viết thư gọi mẹ về vì cậu nghĩ chắc chắn mẹ sẽ về. Cậu bé khao khát được gặp mẹ đến mức chợt thấy một dáng vẻ giống mẹ trên xe kéo mà cậu đã vội chạy theo để gọi và chỉ sợ rằng sẽ nhận nhầm thì chẳng khác gì “cái ảo ảnh”. Hồng cảm thấy sung sướng tột cùng khi người cậu đuổi theo đúng là mẹ, cậu òa khóc nức nở khi được mẹ “kéo tay”, “xoa đầu hỏi”. Có lẽ, đây chính là giây phút hạnh phúc nhất trong những tháng ngày tăm tối, tủi khổ của cậu bé. Mẹ xuất hiện giống như một tia sáng trong đường hầm đã giúp cậu tìm thấy lối thoát khỏi “những rắp tâm tanh bẩn”. Cậu bé cảm nhận được sự ấm áp từ mẹ đã mất đi lâu nay bỗng “mơn man khắp da thịt”. Cậu chỉ mong mình bé lại để lúc nào cũng được lăn vào lòng mẹ, được “áp mặt vào bầu sữa nóng của của người mẹ, để bàn tay người mẹ vuốt ve từ trán xuống cằm, và gãi rôm ở sống lưng cho”. Giây phút thiêng liêng của cuộc đời đã khiến cho bé Hồng quên đi thực tại cay nghiệt đã hành hạ mẹ cậu, đã khiến cho mẹ con cậu phải xa lìa nhau. Tình cảm cao cả, vĩ đại mà bé Hồng dành cho mẹ đã xóa tan đi muộn phiền, u sầu, tủi khổ mà cậu bé phải gánh chịu kể từ ngày mẹ cậu bỏ đi. Trong giây phút rạo rực khi được gặp mẹ ấy câu nói của người cô cay nghiệt lại thoáng qua trong đầu cậu nhưng cậu đã “không mảy may nghĩ ngợi gì nữa”.
Với Nguyên Hồng, giây phút được gặp lại mẹ chính là giây phút thần tiên nhất, hạnh phúc nhất của cuộc đời. Đoạn trích “Trong lòng mẹ” đã tái hiện một quá khứ đầy đau thương và tình yêu mẹ vô bờ bến của tác giả. Nhà văn đã sử dụng thành công các phương thức biểu đạt như tự sự kết hợp miêu tả, biểu cảm để làm nổi bật nhân vật bé Hồng.
Bé Hồng là một đứa trẻ luôn khát khao tình mẹ, yêu thương mẹ mãnh liệt và giàu lòng tự trọng. Đoạn trích “Trong lòng mẹ” đã đem đến cho chúng ta những bài học đắt giá về tình mẫu tử. Phải chăng, tình yêu thương chính là liều thuốc duy nhất để chữa lành mọi vết thương.
—————HẾT—————-
Bạn đang xem: Cảm nhận về nhân vật bé Hồng trong đoạn trích Trong lòng mẹ
Tình yêu thương mà bé Hồng dành cho mẹ đã chạm đến trái tim các độc giả ở mọi lứa tuổi khác nhau. Bài Cảm nhận về nhân vật bé Hồng trong đoạn trích “Trong lòng mẹ” trên đây sẽ giúp các em hiểu rõ hơn về nhân vật bé Hồng. Ngoài ra, để có những cái nhìn tổng thể, khách quan về nhân vật thì các em cũng có thể tham khảo thêm những bài viết sau: Phân tích đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng, Giá trị nhân đạo trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng, Phân tích người mẹ trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng, Chứng minh Nguyên Hồng là nhà văn của phụ nữ và trẻ em qua đoạn trích Trong lòng mẹ.
Đăng bởi: THPT Ngô Thì Nhậm
Chuyên mục: Giáo Dục