Bâng khuâng là gì?
Bâng khuâng là một tính từ. Bâng khuâng mang ý nghĩa: Buồn nhớ lâng lâng, không rõ ràng, xen lẫn với ý nghĩ luyến tiếc ngẩn ngơ.
Ví dụ:
- Bâng khuâng kẻ ở người đi.
- Bâng khuâng trong dạ.
Các bài thơ thể hiện nỗi buồn, cô đơn
Vầng Trăng Không Cô Đơn – Tác Giả: Hiền Nguyễn
Đêm nay trăng khóc tràn khoé lệ
Thế thái nhân tình lạc cõi mê
Có ai thoát khỏi sầu giăng lối
Bạn đang xem: Bâng khuâng là gì? Bâng khuâng có ý nghĩa gì?
Lệ đổ đêm trường, tim tái tê
Giờ phút chia tay đã đến rồi
Cuối trời mây trắng nặng nề trôi
Chông chênh lê gót trên đường vắng
Lặng lẽ đêm buồn bóng trăng côi
Em nhớ anh nhiều, anh biết không
Tình đẹp đôi ta tựa cầu vồng
Hào quang Bảy sắc sao vi diệu
Hứa mãi bên nhau thắm tình nồng
Ước gì ta mãi bên nhau nhỉ
Khoả lấp trong lòng những nghĩ suy
Anh đi để lại bao nhung nhớ
Em về gom nhặt mảnh tình si
Đêm đã trôi về cuối canh ba
Đôi ta cùng ngắm ánh trăng ngà
Vầng trăng cuối tháng chầm chậm bước
Soi tỏ tình mình tháng ngày qua
Bình Minh lấp ló trên đỉnh núi
Là lúc đôi tim thấy bùi ngùi
Có phải đây là giờ xa cách
Chỉ tạm xa thôi, mình phải vui
Tiếng Thở Đêm Khuya – Tác Giả: Hà Nguyệt Nga
Đã khuya lắm màn hình còn nhấp nháy
Tiếng tút chờ làm khắc khoải người xa
Hãy hiểu nha anh, nay bận lắm mà
Vì tâm trí em hòa cùng sách vở
Đừng gọi em, thôi nhẹ nhàng mong nhớ
Cảm ơn anh hãy ngủ nhé êm đềm
Mong chúc người giấc mộng đến dịu êm
Còn em vẫn đang ngồi bên bàn máy
Những suy tư lại lần hồi tuôn chảy
Bao trang tin số liệu lại quay về
Tâm hòa chìm cùng kết quả say mê
Anh lại nhắn: xin một lời nghe cuối
Nhấc máy lên âm thầm nghe giọng nói
Là anh đây thêm hỏi một đôi lời
Rồi sông hồ, biên giới, biển xa khơi
Đến nắng hạn, đất trời rồi thơ phú
Vẫn lặng yên qua bao điều nhắn nhủ
Gió ngoài hiên cũng vãn tự khi nào
Rồi một lời nhẹ lắm, thấy xôn xao
Dạ đi em, cho anh vào giấc ngủ…
Như có giông như giữa đồi gió hú
Vui vẻ lên em đừng tự khổ mình
Đẹp tâm hồn không cứ phải thật xinh
Khi cô đơn cạn tình ai cũng thế
Một tiếng thở thôi, em à có thể
Cho anh nghe chả ai biết đâu mà
Đã mấy lần trò chuyện, phải đâu xa
Như tiểng gió em làm quà cũng được…
Đêm mênh mang gieo lòng bao điều ước
Chúc nhân gian ai cũng phước hơn mình
Mươi phút mà hoang hoải đến điêu linh
Nhòe tin nhắn: cảm ơn tình dương thế
Trăng Khuya – Tác Giả: Lê Hương
Ôm nỗi buồn thơ thẩn dưới trăng
Chị hằng nghiêng xuống ủi an rằng
Cớ sao lại cứ buồn ôm mãi
Hãy gởi nhờ cho gió cuốn phăng
Ngẫm nghĩ rồi than thở với mây
Mây cười chẳng biết tính sao đây
Thôi thì cứ gởi buồn ra biển
Sóng thủy triều trôi hết chẳng hay
Đêm xuống tâm tình với chính ta
Cô đơn chiếc bóng dưới trăng tà
Nhâm nhi từng giọt trà nghe nhớ
Tri kỉ giờ đây đã khuất xa
Trông người về đến để cùng vui
Chẳng thấy người đâu lại ngậm ngùi
Rượu rót thay trà ta uống cạn
Với buồn… da diết mãi không nguôi
Người đâu… sao chẳng đến bên ta
Bỏ mặc mình ta với lệ nhòa
Gió mát trăng thanh sao chỉ có
Một mình với nỗi nhớ người xa
Ru Tình – Tác Giả: Vũ Thắm
Anh đã ngủ rồi phải không anh?
Đêm khuya gió lạnh lướt sau mành
Xa anh lòng em bao nỗi nhớ
Tung cả bầu trời xé màn đêm
Dấu yêu ơi! Hãy ngủ đi anh
Giấc ngủ thật ngon mộng an lành
Đừng mơ về ai anh yêu nhé!
Mà em sẽ lạnh cả con tim
À ơi… yêu dấu hãy ngủ say
Dẫu xa cách mặt… lòng còn đây
Mắt em rưng lệ… anh đâu thấy
Chỉ mình em đếm nỗi đắng cay
Đông tà, bắc đẩu em không sợ
Chỉ sợ rằng anh… lạc gió mây
Em nguyện làm thân cây cỏ dại
Ru tình… anh ngủ trọn đêm nay
Trăng Vỡ – Tác Giả: Sinh Hoàng
Một tấm trăng đầy vỡ làm đôi
Nửa theo cánh gió biệt phương trời
Nửa còn le lói sầu hiu hắt
Ngơ ngác bên trời với đơn côi
Một tấm chân tình đã trót trao
Vỡ đôi một nửa lạc phương nào
Một nửa héo sầu trong dang dở
Lệ đẫm từng đêm nhạt bóng sao
Một nửa xa rồi có nhớ không
Ngày nao chung bước mắt như lòng
Hân hoan ta đón mùa thu tới
Đón một trời tình xanh mênh mông
Thu tàn mấy độ, mấy lần đông
Nơi đây lạnh lắm khép khuê phòng
Chẳng thể trông mong người trở lại
Nửa hồn héo hắt úa đông phong
Cô Đơn – Tác Giả: Nguyễn Nhật
Mưa chiều lại đổ khiến đường trơn
Phố nhỏ hình như chợt dỗi hờn
Ở đó hoa thơm nồng mỗi vụ
Nơi này gió lạnh thổi từng cơn
Gieo sầu xuống cội bàng nghiêng ngả
Thả nhớ về thân liễu chập chờn
Một cõi tình phai người chẳng thấu
Ta ngồi gặm nhấm nỗi cô đơn
Tắm Trăng – Tác Giả: Nguyễn Như
Em múc trăng vàng thả giữa đêm
Long lanh hạt ngọc đậu da mềm
Phập phồng cánh yếm màu trinh bạch
Có tiếng thở dài êm rất êm
Đêm Trăng Buồn – Tác Giả: Hồng Ngọc
Đêm buồn ngắm ánh trăng lên
Hồn treo lơ lửng bồng bềnh về đâu
Tim đau quặn thắt cơn sầu
Anh đi đi mãi tận đâu mất rồi
Từng đêm lạnh lẽo em ngồi
Trông về phương ấy mặn môi giọt sầu
Trăng vàng lặn khuất đêm thâu
Sương rơi ướt đẫm mái đầu xuân xanh
Bao giờ quay lại hỡi anh
Cho tim ấm lại, trăng thanh soi cùng
Thu Buồn – Tác Giả: Hương Lê
Thu về khơi dậy nỗi lòng ai
Ngắm lá rơi buông tiếng thở dài
Trời thu ảm đạm buồn thêm thấm
Bóng ngã chiều còn chút nắng phai
Nhịp bước chân đều trên xác lá
Khô ..nghe xào xạc dạ u hoài
Người đâu chẳng đến cùng ta nhặt
Những chiếc lá vàng theo gió bay…
Vẫn Đơn Độc – Tác Giả: Kim Khánh
Ngoài đời thường có thể chẳng cô đơn
Trong thơ ấy sao em buồn đến lạ
Vẫn đơn độc đi về trong muôn ngả
Trải hồn mơ mượn hoa lá sắp vần
Hè,Thu, Đông rồi lại đến mùa Xuân
Và cứ thế lặng lẽ thầm đơn điệu
Đời ngang dọc chưa có lần kỳ diệu
Con tim rung chung nhịp điệu song cùng
Trong thơ em vẫn hoài lệ rưng rưng
Trung nhân ý giữa người dưng xa quá
Chưa lần gặp đường về thôn, phố xá
Vần thơ em vẫn buồn bã lạ thường
Đâu phải yêu cùng bước chung đường
Đâu đã hiểu chung giường chung chiếu
Gần kề cận chưa chắc người đã hiểu
Nên trần gian đời chịu nhiều trái ngang
Vầng Trăng Thương Nhớ – Tác Giả: Thắm Đặng
Đêm khuya rồi nhắm mắt ngủ đi anh
Những phiền muộn thôi ta đành gác lại
Ai không có những nỗi niềm ngang trái
Những buồn vui cũng đã trải qua rồi
Canh đã tàn anh hãy ngủ đi thôi
Sao lặng lẽ một mình ngồi như thế
Em sẽ đến và lau khô dòng lệ
Hứa từ nay em không để anh sầu
Từ bây giờ em sẽ chẳng xa đâu
Mình hạnh phúc như ngày đầu anh nhỉ
Ngủ ngon nhé chàng ơi đừng suy nghĩ
Suốt đời này em yêu chỉ mình anh
Mưa đã tàn nay lại có trăng thanh
Chuyện tình cảm chẳng tròng trành thêm nữa
Bao sóng gió sẽ dừng sau cánh cửa
Lại đây nào em muốn tựa bờ vai
Vòng tay kia ôm ấp suốt đêm dài
Giấc mộng đẹp cả hai cùng ấp ủ
Thôi anh nhé buông bỏ gì đã cũ
Đêm khuya rồi mình hãy ngủ thật ngon
Thơ Tâm Trạng Về Em – Tác Giả: Thu Trần
Em là một chút men cay
Cho bao thi khách đắm say lòng người
Đằng sau đôi mắt biết cười
Thơ em đẫm lệ không nguôi ươm sầu
Từng câu… như nước qua cầu
Xuôi về biển ái ngậm sầu bến yêu
Sông chiều một bóng cô liêu
Em thu men rượu thơ nhiều người say
Đừng Buồn Nhé – Tác Giả: Lưu Hoàng
Không buồn nữa nhé bạn mình ơi
Hãy sống vui hơn giữa cuộc đời
Mỗi sáng làn môi hồng hé nụ
Đêm về đôi má thắm xinh tươi
Dù mưa chẳng lạnh lòng luôn rạng
Dẫu bão nào lo dạ vẫn ngời
Gạt hết suy tư sầu cũng vợi
Tràn dâng hạnh phúc mãi luôn cười
Đêm Cô Đơn – Tác Giả: Trần Hoài Thu
Se se gió lạnh tiết trời đông
Thương lắm làm sao phận má hồng
Hiu quạnh đơn côi mình lẻ bóng
Ai người xa ấy biết cho không
Đêm về ôm ấp khối chênh chông
Mi ướt sầu tuôn lệ chảy dòng
Nhớ mãi ngày xưa chung bến mộng
Giờ thôi như đã tắt lửa lòng
Khi Có Anh – Tác giả: Thu Trần
Em có anh cuộc đời không thấy vội
Thời gian ơi cứ nhè nhẹ dần trôi
Cây cứ nở hoa… rồi lại đâm trồi
Đêm thấy ngắn bởi dịu dàng…. câu nói
Em có anh nỗi buồn không len lỏi
Gió đưa hương chim hót khúc hoan ca
Em có anh tươi trẻ mãi không già
Chắc có lẽ vì em yêu anh nhiều quá
Cũng có lúc Hờn Ghen em vội vã
Làm sóng xô… đè… chặt… xiết… lao đao
Làm tim anh… cũng ngạt thở… cồn cào
Cái lỗi đó… làm sao… không sửa được
Tạo hóa ơi hãy cho em điều ước
Được bên nhau bền chặt mãi không rời
Dù cuộc sống đôi lần có buông lơi
Hãy nắm chặt tay em đừng rời nhé
Vu Vơ – Tác Giả: Phạm Hồng Đức
Đêm khuya nhớ bạn
Bằng vạn ngày chờ
Yêu rồi cứ ngỡ là mơ
Để lòng ai lạnh để thơ ai buồn
Thác cao cũng phải có nguồn
Không dưng đâu có mà tuôn ào ào
Ngồi ngắm trời cao
Trăng sao mờ nhạt
Bỗng nghe tiếng hát câu hò
Sông sâu cá lặn con đò sang ngang
Hỏi tình sao cứ lang thang
Đêm nằm sao cứ mơ màng vu vơ!
********************
Đăng bởi: Trường THPT Ngô Thì Nhậm
Chuyên mục: Tổng hợp